Và gió cùng mưa không ngừng tạt vào mặt anh bóng rát.
Kỳ Cương khóc . Mình là một người tồi tệ nhất . Mình luôn vì cái tôi của mình mà chẳng hiểu được lòng người thân.
Đầu tiên, mình để mất Nhã Ân . Sau nữa là ba, là mẹ, là anh, là chị . Mình mất tất cả rồi . Và cả sự hối lỗi của mình bây giờ cũng muộn màng nốt . Trời đất còn không tha thứ cho mình mà phải nổi cơn thịnh nộ . Vậy thì mình chết là tốt hơn hết . Rồi mình sẽ gặp cha, gục đầu dưới chân cha mà nói lời sám hối . Hy vọng là cha sẽ tha thứ cho mình.
Kỳ Cương dừng lại, anh nhìn sang bên kia đường . Nơi ấy . Nhã Ân của anh đang lúi húi tưới những cành hoa héo rũ.
Nhã Ân ! Dù sao anh cũng phải mừng cho em . Rốt cuộc thì em cũng có thể vững bước vào một tương lai mới . Em cao thượng và rộng lượng nên anh không dám sánh cùng em . Chỉ biết âm thầm nói lời chúc mừng . Mai này, có giây phút nào nhớ tới anh thì xin đừng oán hận anh nhé.
Anh nhắm mắt . Phút chốc những hình ảnh thân thương lướt qua trong trí anh . Này là Nhã Ân này là mẹ, hay là cha.
Anh bước thêm vài bước . nghe tiếng thắng xe rít lên bên tai và một cái đẩy thật mạnh khiến anh té nhào.
Kỳ Cương mở mắt . Anh kinh hoàng nhìn người đàn bà nằm bất động trước đầu xe.
- Mẹ !
Mưa không ngừng trút cơn giận dữ . Nước mắt Kỳ Cương hòa với nước mưa vẫn không rửa sạch được những gì anh đã gây ra.
Thế là hết . Anh gục xuống bên mẹ và không còn biết gì nữa .
Kỳ Cương khóc . Mình là một người tồi tệ nhất . Mình luôn vì cái tôi của mình mà chẳng hiểu được lòng người thân.
Đầu tiên, mình để mất Nhã Ân . Sau nữa là ba, là mẹ, là anh, là chị . Mình mất tất cả rồi . Và cả sự hối lỗi của mình bây giờ cũng muộn màng nốt . Trời đất còn không tha thứ cho mình mà phải nổi cơn thịnh nộ . Vậy thì mình chết là tốt hơn hết . Rồi mình sẽ gặp cha, gục đầu dưới chân cha mà nói lời sám hối . Hy vọng là cha sẽ tha thứ cho mình.
Kỳ Cương dừng lại, anh nhìn sang bên kia đường . Nơi ấy . Nhã Ân của anh đang lúi húi tưới những cành hoa héo rũ.
Nhã Ân ! Dù sao anh cũng phải mừng cho em . Rốt cuộc thì em cũng có thể vững bước vào một tương lai mới . Em cao thượng và rộng lượng nên anh không dám sánh cùng em . Chỉ biết âm thầm nói lời chúc mừng . Mai này, có giây phút nào nhớ tới anh thì xin đừng oán hận anh nhé.
Anh nhắm mắt . Phút chốc những hình ảnh thân thương lướt qua trong trí anh . Này là Nhã Ân này là mẹ, hay là cha.
Anh bước thêm vài bước . nghe tiếng thắng xe rít lên bên tai và một cái đẩy thật mạnh khiến anh té nhào.
Kỳ Cương mở mắt . Anh kinh hoàng nhìn người đàn bà nằm bất động trước đầu xe.
- Mẹ !
Mưa không ngừng trút cơn giận dữ . Nước mắt Kỳ Cương hòa với nước mưa vẫn không rửa sạch được những gì anh đã gây ra.
Thế là hết . Anh gục xuống bên mẹ và không còn biết gì nữa .