DIỄN ĐÀN CÀ MAU
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
DIỄN ĐÀN CÀ MAU

Diễn Đàn Cà Mau - Tôi Yêu Cà Mau

Chào Mừng Bạn Đến Với Diễn Đàn Mũi Cà Mau
Chúc Các Bạn Vui Vẻ

Latest topics

» Chổi than công nghiệp được thiết kế để kéo dài tuổi thọ và giảm chi phí bảo trì.
by tramanh09 2024-08-26, 2:48 pm

» Tấm Bạc trượt tự bôi trơn, bạc đồng lỗ Graphite, bạc Graphite, bạc đồng tiết dầu
by tramanh09 2024-08-22, 10:23 am

» Điện trở đúc nhôm, điện trở vòng sứ, điện trở năng lượng mặt trời
by tramanh09 2024-08-19, 8:57 am

» Cung cấp các loại can nhiệt, cảm biến nhiệt, đồng hồ đo nhiệt độ
by tramanh09 2024-08-14, 9:05 am

» Tổng đại lý phân phối tấm Graphite cho nhà máy xi măng
by tramanh09 2024-08-08, 10:23 am

» Tấm graphite siêu bền - Giúp tiết kiệm chi phí và tăng năng suất
by tramanh09 2024-08-05, 11:03 am

» Tấm Bạc trượt tự bôi trơn, bạc đồng lỗ Graphite, bạc Graphite, bạc đồng tiết dầu
by tramanh09 2024-08-01, 8:22 am

» Thanh gia nhiệt Teflon, thanh gia nhiệt Titan , điện trở vòng sứ, điện trở nhiệt, tấm gia nhiệt
by tramanh09 2024-07-25, 3:02 pm

» Điện cực Graphite , Hồ điện cực, điện cực EDM, điện cực than chì, bột Graphite
by tramanh09 2024-07-18, 10:02 am

» Cung cấp các loại điện trở nhiệt đun hóa chất, đun dầu, điện trở máy ép nhựa
by tramanh09 2024-07-15, 2:47 pm

» Tổng kho nhập khẩu và phân phối chổi than, chổi than công nghiệp
by tramanh09 2024-07-10, 9:42 am

» Chổi than công nghiệp được thiết kế để kéo dài tuổi thọ và giảm chi phí bảo trì.
by tramanh09 2024-05-31, 3:54 pm


You are not connected. Please login or register

Cô - người thắp sáng ước mơ tôi

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

¯º•¶v¶øøñ•º¯

¯º•¶v¶øøñ•º¯
Thành Viên Cấp 10
Thành Viên Cấp 10

Trước đây, mặc dù là một đứa con gái chính hiệu nhưng tính cách tôi lại trái ngược hoàn toàn. Tôi thích cắt tóc ngắn như bọn con trai, ăn mặc những bộ đồ rộng thùng thình và sẵn sàng đánh nhau một tên con trai nào đó dám xúc phạm đến danh dự của tôi và người thân, bạn bè của tôi. Tôi ghét cay ghét đắng những giọt nước mắt, yểu điệu của lũ con gái trong lớp. Bỏ ngoài tai những ý kiến của mọi người coi tôi là “khùng”, là “điên” tôi làm những gì tôi thích, tôi nghĩ là đúng.

Tuổi thơ tôi cay đắng chứng kiến những trận đòn oan của người cha tồi tệ dành cho mẹ. Những tiếng khóc nấc, nghẹn đắng của mẹ đã ám ảnh tôi suốt một thời gian dài. Tôi thấy thương mẹ lắm nhưng chẳng biết phải làm gì. Tôi căm ghét người mà trên danh nghĩa hằng ngày tôi vẫn gọi là ba.

Tôi trở nên chai lì, tỏ thái độ “bất cần đời”. Đi học tôi chẳng còn thấy được niềm vui trong đó. Tôi đến lớp chỉ là theo cái lệ thông thường, là khoảng thời gian để tôi khỏi phải ở nhà thấy những trận đòn của ba dành cho mẹ. Tôi cũng chẳng thấy xấu hổ mỗi khi thầy gọi lên bảng mà không làm được bài. Và hệ quả tất yếu của một kẻ lười học là được thường xuyên “ngồi” vào sổ đầu bài. Cuối tuần đứng lên chịu trận cho thầy cô mắng nhiếc. Tôi nhớ năm học lớp 7, đến kì họp phụ huynh, tôi nói rõ với thầy chủ nhiệm của mình và mong thầy xem xét hoàn cảnh gia đình cho tôi được miễn phụ huynh không đến họp. Thế nhưng thầy đã quát mắng tôi, coi tôi giống như một kẻ chuyên lừa lọc. Thầy bảo “tất cả chỉ là ngụy biện”. Cuối năm thầy xếp tôi vào loại hạnh kiểm yếu, suýt nữa tôi phải ở lại lớp. Từ khi biết nhận thức, đến lớp chưa một lần tôi được gặp một thầy cô tận tụy, thấu đáo hiểu những tâm tư tình cảm của học trò.

Cô - người thắp sáng ước mơ tôi   7add6ed9903ff42b14a8044cfc53d6cf_51072873.co

Tôi bước chân vào lớp 9. Và tôi đã may mắn được gặp cô. Buổi đầu tiên cũng giống như những buổi đầu tiên các năm học trước tôi chẳng thèm quan tâm đến cô là ai, dạy môn gì, có hiền hay khó tính. Thỉnh thoảng trong những cái nhìn bâng quơ tôi bắt gặp ánh mắt một mí của cô. “rồi cô cũng như các giáo viên khác” - tôi nghĩ. Nhưng tôi đã sai.

Những buổi đầu tới lớp tôi lờ mờ nhận ra ở cô có cái gì đó rất khác. Đó là cách nói chuyện thân tình, gần gũi, cách dạy không tạo áp lực cho học sinh. Và bất ngờ vào một buổi tối thứ 7, cô đạp chiếc xe cũ cọc cạch cùng Thương bạn lớp trưởng đến nhà tôi. Lúc đó tôi bất ngờ thì ít nhưng xấu hổ rất nhiều. Vì ba tôi - ông đang còn say rượu nằm chỏng chơ bên hiên, mẹ lúi cúi ngồi băm bèo cho lợn. Tôi đứng trân ra và chỉ thốt lên được một tiếng: “Cô…”

Cô ngồi trò chuyện với mẹ tôi. Thường ngày tôi gan lì, mạnh dạn nhưng hôm nay tôi như con mèo hen rụt rè chỉ biết im lặng. Ở phía bên ngoài tôi mường tượng ra cuộc nói chuyện của mẹ với cô. Đó có thể là những lời khuyên, góp ý với phụ huynh đối với một học sinh cá biệt? Rồi sáng thứ Hai đi học tôi nhận được một… bức thư. Tôi định quẳng nó vào hộc bàn vì nghĩ rằng lại có tên con trai nào viết thư vớ vẩn. Nhưng… đập vào mắt tôi ngay dưới dòng chữ người gửi là nét chữ nắn nót: Cô giáo Hải Hằng. Lúc đó do tò mò tôi vội bóc thư ra đọc. Từng lời tâm sự của cô như cuốn hút lấy tôi. Cô có một hoàn cảnh tương tự tôi. Cũng có lúc cô tuyệt vọng nhưng rồi cô nghĩ về bản thân, về người mẹ đau khổ để cứu vãn cuộc sống. Và cô đã sống tốt cho đến tận bây giờ. Tôi nhớ mãi câu nói cuối cùng trong thư cô viết “Em muốn thay đổi cuộc đời mình chứ? Tự tin lên, cô và các bạn luôn ở bên cạnh em.”

Tôi đã từng chai sạn với cảm xúc, đã từng quên và không cho phép nước mắt của mình rơi ra vậy mà đọc thư cô xong tôi đã khóc một cách ngon lành. Tôi khóc vì lần đầu tiên có một người ngoài mẹ tôi là cô lại quan tâm tôi đến vậy. Tôi hạnh phúc tột bậc vì với một đứa cá biệt như tôi còn được một người như cô quan tâm và để ý.

Cô bắt đầu vực dậy tinh thần cho tôi. Tôi bắt đầu mò mẫm, gom nhặt lại từng chút kiến thức trước đây mình đã bỏ lỡ dưới sự dìu dắt của cô. Cô dành những khoảng thời gian ít ỏi của mình để kèm cặp tôi mà không hề nhận lấy một chút thù lao nào. Cô động viên, thôi thúc tôi phấn đấu. Tôi bắt đầu quay cuồng, say mê cùng cùng với những câu chữ, con số. Nhưng cũng có lúc tôi cảm thấy kiến thức tôi hổng quá nhiều mà trí nhớ có hạn khiến đầu óc tôi quá tải. Tôi nản chí, gặp cô “Em không làm được đâu ạ, sự cố gắng của em bây giờ đã quá muộn rồi cô ơi”. Khi nghe những lời nói của tôi, cô im lặng rồi nhìn sâu vào mắt tôi. Cô từ từ cầm lấy tay tôi “Vạn sự khởi đầu nan hãy tin vào bản thân mình chứ!”. Tôi ôm cô và òa khóc nức nở. Tôi nhận thấy hơi ấm đang lan tỏa trong người con, hơi ấm không hẳn là của một người cô nữa mà nó giống như người chị, người mẹ hiền yêu dấu.

Tôi lại cố gắng, quyết tâm thay đổi cuộc đời mình như từng hứa với cô. Tôi sẽ chứng tỏ cho mọi người thấy rằng tôi không xấu, không “hư hỏng” như mọi người nghĩ. Tôi chăm chỉ, cố gắng học mọi lúc mọi nơi. Những ánh mắt của đám bạn nhìn tôi bắt đầu khác hơn. Chẳng có ai có thể tin rằng tôi đã thay đổi nhanh chóng đến như vậy. Tôi hạnh phúc khi lần đầu trong đời được xếp loại học sinh khá, hạnh kiểm tốt. Và còn hạnh phúc hơn khi thi đỗ vào trường công lập với số điểm suýt soát. Khỏi phải nói tôi vui cỡ nào, tim tôi như muốn ngừng đập, vỡ tung khỏi lồng ngực. Cô nhìn tôi, nụ cười mãn nguyện.

Lên phổ thông tuy không được học cô nữa nhưng tôi vẫn thường xuyên đến nhà cô. Có chuyện vui chuyện buồn tôi đều kể cho cô nghe. Tôi hạnh phúc được nép vào lòng cô mà nức nở, khóc cho thỏa nỗi lòng bấy lâu nay.

Giờ đây, khi ngoài kia những bông hoa khoe sắc thắm chuẩn bị chào mừng cho ngày lễ của thầy cô là lúc tôi bước sang quãng đường sinh viên của năm thứ 2. Nỗi nhớ cô lại ùa về. Tôi biết từ đây cô sẽ không còn bên tôi để động viên và an ủi nữa nhưng tôi sẽ luôn giữ trong tim mình lời hứa sẽ học tốt và tiếp tục ước mơ thay đổi cuộc đời như cô từng khai sáng. Xin ngàn lần gửi đến cô lời cảm ơn sâu sắc.

Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết