Là con gái, tôi thương những nỗi buồn không dám nói ra của con trai. Tôi thương những giọt nước mắt đã giấu đi thật sâu sau khuôn mặt bị kêu là lạnh lùng ấy...
Là con gái, tôi thương con trai những lúc trời mưa to hay mùa về trở rét. Dù cho mưa lạnh đến đâu, con trai cũng luôn nhường áo mình để che cho con gái được ấm. Miệng vẫn cười thật tươi bảo rằng mình không lạnh, nhưng con gái hiểu, con trai cũng rất dễ bị ốm mà!
Là con gái, tôi thương những giọt mồ hôi dưới nắng nóng trưa hè, con trai hì hục đạp xe để đưa con gái đến lớp. Thương những lần chạy vội vàng để mang giúp đồ cho con gái, thương những việc nặng nhọc nào con trai cũng đến tay. Dù con trai là phái mạnh, nhưng con gái hiểu con trai cũng rất mệt mà.
Là con gái, tôi thương con trai mỗi lần phải cố gắng chiều theo những lúc nhõng nhẽo, giỗi hờn vô cớ của con gái. Con gái có bao giờ giận lâu đâu, nhưng cứ luôn muốn con trai ở cạnh mình để vỗ về, chiều chuộng.
Thương con trai những lúc phải chịu trận từ cái tính ấm ương, phải nhún nhường vì tâm trạng sáng nắng, chiều mưa con gái.
Là con gái, tôi thương những cố gắng hết mình của con trai. Thương những cốc cà phê đắng muộn màng trong đêm, thương những lần từ chối đi chơi, tụ tập đá bóng mà con trai rất thích để chăm chú học hành vì không muốn thành tích bị xếp sau. Thương những lúc con trai bị chê rằng kém cỏi, dù con gái biết, con trai cũng đã rất nỗ lực mà.
Là con gái, tôi thương con trai mỗi lần chia tay. Dù trong lòng còn rất yêu, dù hằng đêm vẫn nhung nhớ thật nhiều, dù vẫn quan tâm đến người ta như thế, dù vẫn thấy trống trải và hụt hẫng biết bao nhiêu… thì con trai vẫn chẳng bao giờ thể hiện ra điều đó. Dù bị trách rằng vô tâm, dù bị nghĩ là vô tình… con trai vẫn lặng yên mà không hề giải thích.
Là con gái, tôi thương những chàng trai chấp nhận đứng sau lưng một người con gái. Dù âm thầm, dù lặng lẽ, vẫn muốn dõi theo người ta và thầm mong những điều hạnh phúc nhất sẽ tới. Con gái biết, con trai thường bị mang tiếng là đào hoa, nhưng một khi đã yêu ai, con trai sẽ rất chân thành và nồng nhiệt…
Là con gái, tôi thương những nỗi buồn không dám nói ra của con trai. Tôi thương những giọt nước mắt đã giấu đi thật sâu sau khuôn mặt bị kêu là lạnh lùng ấy. Tôi thương những lần cố gắng gồng mình lên để tỏ ra mạnh mẽ, thương vì con trai có mấy khi được sống thật với cảm xúc của mình.
Cuộc sống này, ngoài màu hồng còn có những mảng đen. Chẳng ai tránh được những lúc không vui, những khi rơi vào tuyệt vọng. Con gái khóc, có thể vì con gái mềm yếu. Nhưng con trai không khóc chỉ vì muốn mình phải đứng vững, như thế sẽ mệt mỏi hơn thôi…
Con gái biết, con trai không muốn người khác phải lo, không muốn mang tiếng rằng con trai mà “mít ướt”, không muốn người ta nghĩ rằng mình yếu ớt, rằng luôn muốn mình là điểm tựa vững chai cho mọi người, nhưng con trai ơi, nước mắt đâu chỉ là những yếu mềm. Được sống thật với tình cảm của mình, chẳng phải ai cũng có quyền như thế hay sao?
Con trai ơi!
Con gái vẫn hiểu những điều mà con trai không nói.
Con gái sẵn sàng học chơi game để chơi cùng con trai mỗi khi con trai buồn.
Con gái sẵn sàng bớt nhõng nhẽo để quan tâm nhiều hơn đến con trai.
Con gái sẵn sàng ở bên để lắng nghe con trai khóc.
Con gái sẵn sàng giúp đỡ con trai mỗi khi con trai cần.
Thế nên, con trai ơi!
Đừng giấu nỗi buồn một mình, đừng lặng lẽ gặm nhấm nó.
Đừng ngại nhờ vả vì sợ bị đánh giá này kia.
Đừng ngại bày tỏ tình cảm của mình vì sợ người ta từ chối.
Đừng sợ bị con gái bỏ quên…
Vì con gái thương con trai nhiều lắm!
Là con gái, tôi thương con trai những lúc trời mưa to hay mùa về trở rét. Dù cho mưa lạnh đến đâu, con trai cũng luôn nhường áo mình để che cho con gái được ấm. Miệng vẫn cười thật tươi bảo rằng mình không lạnh, nhưng con gái hiểu, con trai cũng rất dễ bị ốm mà!
Là con gái, tôi thương những giọt mồ hôi dưới nắng nóng trưa hè, con trai hì hục đạp xe để đưa con gái đến lớp. Thương những lần chạy vội vàng để mang giúp đồ cho con gái, thương những việc nặng nhọc nào con trai cũng đến tay. Dù con trai là phái mạnh, nhưng con gái hiểu con trai cũng rất mệt mà.
Là con gái, tôi thương con trai mỗi lần phải cố gắng chiều theo những lúc nhõng nhẽo, giỗi hờn vô cớ của con gái. Con gái có bao giờ giận lâu đâu, nhưng cứ luôn muốn con trai ở cạnh mình để vỗ về, chiều chuộng.
Thương con trai những lúc phải chịu trận từ cái tính ấm ương, phải nhún nhường vì tâm trạng sáng nắng, chiều mưa con gái.
Là con gái, tôi thương những cố gắng hết mình của con trai. Thương những cốc cà phê đắng muộn màng trong đêm, thương những lần từ chối đi chơi, tụ tập đá bóng mà con trai rất thích để chăm chú học hành vì không muốn thành tích bị xếp sau. Thương những lúc con trai bị chê rằng kém cỏi, dù con gái biết, con trai cũng đã rất nỗ lực mà.
Là con gái, tôi thương con trai mỗi lần chia tay. Dù trong lòng còn rất yêu, dù hằng đêm vẫn nhung nhớ thật nhiều, dù vẫn quan tâm đến người ta như thế, dù vẫn thấy trống trải và hụt hẫng biết bao nhiêu… thì con trai vẫn chẳng bao giờ thể hiện ra điều đó. Dù bị trách rằng vô tâm, dù bị nghĩ là vô tình… con trai vẫn lặng yên mà không hề giải thích.
Là con gái, tôi thương những chàng trai chấp nhận đứng sau lưng một người con gái. Dù âm thầm, dù lặng lẽ, vẫn muốn dõi theo người ta và thầm mong những điều hạnh phúc nhất sẽ tới. Con gái biết, con trai thường bị mang tiếng là đào hoa, nhưng một khi đã yêu ai, con trai sẽ rất chân thành và nồng nhiệt…
Là con gái, tôi thương những nỗi buồn không dám nói ra của con trai. Tôi thương những giọt nước mắt đã giấu đi thật sâu sau khuôn mặt bị kêu là lạnh lùng ấy. Tôi thương những lần cố gắng gồng mình lên để tỏ ra mạnh mẽ, thương vì con trai có mấy khi được sống thật với cảm xúc của mình.
Cuộc sống này, ngoài màu hồng còn có những mảng đen. Chẳng ai tránh được những lúc không vui, những khi rơi vào tuyệt vọng. Con gái khóc, có thể vì con gái mềm yếu. Nhưng con trai không khóc chỉ vì muốn mình phải đứng vững, như thế sẽ mệt mỏi hơn thôi…
Con gái biết, con trai không muốn người khác phải lo, không muốn mang tiếng rằng con trai mà “mít ướt”, không muốn người ta nghĩ rằng mình yếu ớt, rằng luôn muốn mình là điểm tựa vững chai cho mọi người, nhưng con trai ơi, nước mắt đâu chỉ là những yếu mềm. Được sống thật với tình cảm của mình, chẳng phải ai cũng có quyền như thế hay sao?
Con trai ơi!
Con gái vẫn hiểu những điều mà con trai không nói.
Con gái sẵn sàng học chơi game để chơi cùng con trai mỗi khi con trai buồn.
Con gái sẵn sàng bớt nhõng nhẽo để quan tâm nhiều hơn đến con trai.
Con gái sẵn sàng ở bên để lắng nghe con trai khóc.
Con gái sẵn sàng giúp đỡ con trai mỗi khi con trai cần.
Thế nên, con trai ơi!
Đừng giấu nỗi buồn một mình, đừng lặng lẽ gặm nhấm nó.
Đừng ngại nhờ vả vì sợ bị đánh giá này kia.
Đừng ngại bày tỏ tình cảm của mình vì sợ người ta từ chối.
Đừng sợ bị con gái bỏ quên…
Vì con gái thương con trai nhiều lắm!