Tròn to đôi mắt, Hồng Hạnh thấy thích thú với tất cả những trò chơi ở vũ trường. Có thể, vì nó quá khác lạ với trò chơi của teen học đường truyền thống.
Mỗi ngày, Hồng Hạnh lại có những khám phá mới về vũ trường được ghi vào nhật ký. Quả thực, đó là những cảm xúc quá thật của một teen dân chơi đang chới với với chính mình, tập tọng khám phá "nghề chơi". Nó tươi mới, nhẹ nhàng, bay bổng và đầy quyến rũ với những cạm bẫy "chết người". Với dân của "nghề chơi" thì bóng sẽ xì hết hơi khi mơ mộng qua đi nhưng nó cũng không toàn là màu xám như người lớn nghĩ. Thật khó hiểu với cách lý giải rất teen này.
Chan chứa yêu thương trong khoảng cách
Hồng Hạnh viết: "Hôm nay, nhóm có một người "bạn lớn". Trông boy Đức (tức nam giới - PV) ấy "chuẩn" cả về hình thức lẫn phong thái. Boy Đức khá ân cần, cởi mở với mình. Một girl trong nhóm hình như ghen khi thấy boy này chăm sóc và có cử chỉ lịch sự với mình. Sao lại thế ni (tức thế nhỉ - PV)? Lúc ở sàn, mình có gì không phải, có thất thố với ai đâu nhỉ? Mình thấy buồn khi Hoàng Yến trong nhóm nói rằng: Iu ghét cái khuôn mặt ngơ ngác, "nai tơ" của mi (tức mày - PV) quá. Mi làm girl (tức nữ giới - PV) cả nhóm chìm xuống rồi đấy! Mình và boy Đức vẫn giữ cự ly rất đều về khoảng cách mà. Boy ấy mời mình nhảy, mình rất thích nhưng không dám. Mình đã phải giữ khoảng cách, phải tiết chế tình cảm đến như vậy mà Yến vẫn ghét mình. Mình biết làm sao đây?".
Teen dân chơi đang chụm đầu đọc "thần chú" (ảnh cắt từ clip)
"3h đêm, mình nhận được tin nhắn hỏi thăm của boy Đức. Anh ấy thật tuyệt vời. Anh ấy cảm nhận được tình cảm, cách thể hiện tình cảm của mình trên khuôn mặt? Anh ấy hỏi thăm, đi "học" về có mệt không? Anh ấy nói, anh ấy không ngủ được vì hình ảnh, khuôn mặt của mình cứ lởn vởn trong đầu. Anh ấy còn nhắc mình ngủ thật ngon, có giấc mơ đẹp, để có sức khỏe, ngày mai đi học. Anh ấy bảo, mình, ngày mai sẽ có điều thú vị xảy ra. Điều gì thế nhỉ, mình hồi hộp đến không ngủ được…", Hồng Hạnh bộc bạch.
Ở một trang nhật ký khác, Hoàng Yến cười như bắt được vàng khi online với nhóm teen dân chơi khác: "Con "nai tơ" (chỉ Hồng Hạnh - PV) này bị ám tình của anh "thợ săn" Đức - dân chơi chứ danh Hà thành rồi, làng nước ơi! Hôm ni "thợ săn" phong độ quá, đáng khâm phục. Thấy bảo, "thợ săn" Đức nhiều trò chơi mới, lạ, về "cạ" của nhóm cũng tốt, mọi người đều được "hưởng lợi". Con "nai tơ" ấy lợi hại ghê. "Đâm" (tức nói - PV) nó vài lời cho vui cái miệng chứ "thợ săn" ấy cũng không để ý đến "gà già" như iu đâu. Nhưng, iu vẫn thấy khó chịu với ánh mắt "thợ săn" nhìn "nai tơ". Sao nó trìu mếm, chứa chan tình cảm thế. Iu thèm được một thanh niên đúng nghĩa nhìn iu cái nhìn như thế!".
Trò chơi không có trong sách vở
Ngồi trong vũ trường, khu vực bàn VIP (tức sang trọng, đặc biệt, nhiều người phục vụ - PV), Hạnh nhìn thấy các bàn dưới và xung quanh, nhiều teen cúi đầu vào nhau làm gì đó rất lạ. Hạnh hỏi Hoàng (một boy của nhóm - PV), "những bạn kia làm gì mà cúi đầu, chụm vào nhau lâu thế? Họ không mỏi sao?". Hoàng cười, rỉ tai Hạnh: "Họ đang đọc "thần chú" (tức cắn thuốc lắc - PV) đấy!". Hạnh tò mò: "Thần chú" gì thế, sao nhóm mình không đọc? Nó có linh nghiệm không?". Hoàng giải thích: "Linh nghiệm vô cùng, nhất là khi DJ chơi những bản nhạc bốc lửa". Hạnh suy nghĩ, câu "thần chú" ấy là "vừng ơi mở ra" hay "khắc nhập, khắc xuất"? Thấy mặt Hạnh cứ nghệt ra, Hoàng nói tiếp: "Câu "thần chú" này không có trong sách vở, không có trong câu chuyện cổ tích. Trò chơi của câu "thần chú" này cũng vậy, phải tự tìm hiểu, tự "học" mới biết và sẽ thích".
Nhạc sàn nổi lên, đám teen choai chụm đầu vào nhau bắt đầu lắc lư, tự tách nhau ra. Chúng lên sân khấu, uốn éo vài đường rồi bắt đầu lắc, nhảy như điên dại. Trong tiếng nhạc, trong ánh đèn màu laser sáng tới trắng, xanh, đỏ, vàng mắt, Hạnh cảm thấy lời nói của Hoàng rất đúng. Hạnh bắt đầu mê mẩn câu "thần chú" và "điệu nhảy" của họ. Thấy Hạnh đang thích thú, Hoàng bồi thêm: "Vì đọc "thần chú" nên mới nhảy đẹp, nhảy lâu mà không biết mỏi như thế đấy". Hoàng còn phân tích: "Thần chú" làm cho cơ người nhảy dãn ra, dẻo dai hơn, nhảy mà như không nhảy, nhảy tự nhiên như bản năng mà vẫn đẹp…". Với một "nai tơ" như Hạnh, chỉ cần nghe đọc "thần chú" nhảy được đẹp, tự nhiên, lâu là mê lắm rồi. Hạnh đề xuất: "Cho mình đọc "thần chú" với nhé!". Lời nói của Hạnh chưa dứt, cả đám "nghề chơi" cười phá lên.
Đêm đó, vừa nhận tin nhắn của boy Đức, Hạnh vừa viết nhật ký: "Đọc "thần chú" mà nhảy được đẹp như thế, chắc chắn mình sẽ xin câu "thần chú" ấy bằng được để đọc và nhảy. Mình cũng thích nhảy mà. Mình thích cái điếu thuốc dài, có mùi thơm (điếu tài mà - PV) trên môi của boy Đức quá đi thôi. Nó rất phù hợp với khuôn mặt đầy chất nam tính anh ấy. Boy Đức vừa hút thuốc, mình đọc "thần chú" rồi cùng nhảy, chắc chắn cả vũ trường sẽ sáng bừng lên. Lung linh, huyền ảo, đáng yêu quá boy ơi!".
Mỗi ngày, Hồng Hạnh lại có những khám phá mới về vũ trường được ghi vào nhật ký. Quả thực, đó là những cảm xúc quá thật của một teen dân chơi đang chới với với chính mình, tập tọng khám phá "nghề chơi". Nó tươi mới, nhẹ nhàng, bay bổng và đầy quyến rũ với những cạm bẫy "chết người". Với dân của "nghề chơi" thì bóng sẽ xì hết hơi khi mơ mộng qua đi nhưng nó cũng không toàn là màu xám như người lớn nghĩ. Thật khó hiểu với cách lý giải rất teen này.
Chan chứa yêu thương trong khoảng cách
Hồng Hạnh viết: "Hôm nay, nhóm có một người "bạn lớn". Trông boy Đức (tức nam giới - PV) ấy "chuẩn" cả về hình thức lẫn phong thái. Boy Đức khá ân cần, cởi mở với mình. Một girl trong nhóm hình như ghen khi thấy boy này chăm sóc và có cử chỉ lịch sự với mình. Sao lại thế ni (tức thế nhỉ - PV)? Lúc ở sàn, mình có gì không phải, có thất thố với ai đâu nhỉ? Mình thấy buồn khi Hoàng Yến trong nhóm nói rằng: Iu ghét cái khuôn mặt ngơ ngác, "nai tơ" của mi (tức mày - PV) quá. Mi làm girl (tức nữ giới - PV) cả nhóm chìm xuống rồi đấy! Mình và boy Đức vẫn giữ cự ly rất đều về khoảng cách mà. Boy ấy mời mình nhảy, mình rất thích nhưng không dám. Mình đã phải giữ khoảng cách, phải tiết chế tình cảm đến như vậy mà Yến vẫn ghét mình. Mình biết làm sao đây?".
Teen dân chơi đang chụm đầu đọc "thần chú" (ảnh cắt từ clip)
Ở một trang nhật ký khác, Hoàng Yến cười như bắt được vàng khi online với nhóm teen dân chơi khác: "Con "nai tơ" (chỉ Hồng Hạnh - PV) này bị ám tình của anh "thợ săn" Đức - dân chơi chứ danh Hà thành rồi, làng nước ơi! Hôm ni "thợ săn" phong độ quá, đáng khâm phục. Thấy bảo, "thợ săn" Đức nhiều trò chơi mới, lạ, về "cạ" của nhóm cũng tốt, mọi người đều được "hưởng lợi". Con "nai tơ" ấy lợi hại ghê. "Đâm" (tức nói - PV) nó vài lời cho vui cái miệng chứ "thợ săn" ấy cũng không để ý đến "gà già" như iu đâu. Nhưng, iu vẫn thấy khó chịu với ánh mắt "thợ săn" nhìn "nai tơ". Sao nó trìu mếm, chứa chan tình cảm thế. Iu thèm được một thanh niên đúng nghĩa nhìn iu cái nhìn như thế!".
Trò chơi không có trong sách vở
Ngồi trong vũ trường, khu vực bàn VIP (tức sang trọng, đặc biệt, nhiều người phục vụ - PV), Hạnh nhìn thấy các bàn dưới và xung quanh, nhiều teen cúi đầu vào nhau làm gì đó rất lạ. Hạnh hỏi Hoàng (một boy của nhóm - PV), "những bạn kia làm gì mà cúi đầu, chụm vào nhau lâu thế? Họ không mỏi sao?". Hoàng cười, rỉ tai Hạnh: "Họ đang đọc "thần chú" (tức cắn thuốc lắc - PV) đấy!". Hạnh tò mò: "Thần chú" gì thế, sao nhóm mình không đọc? Nó có linh nghiệm không?". Hoàng giải thích: "Linh nghiệm vô cùng, nhất là khi DJ chơi những bản nhạc bốc lửa". Hạnh suy nghĩ, câu "thần chú" ấy là "vừng ơi mở ra" hay "khắc nhập, khắc xuất"? Thấy mặt Hạnh cứ nghệt ra, Hoàng nói tiếp: "Câu "thần chú" này không có trong sách vở, không có trong câu chuyện cổ tích. Trò chơi của câu "thần chú" này cũng vậy, phải tự tìm hiểu, tự "học" mới biết và sẽ thích".
Nhạc sàn nổi lên, đám teen choai chụm đầu vào nhau bắt đầu lắc lư, tự tách nhau ra. Chúng lên sân khấu, uốn éo vài đường rồi bắt đầu lắc, nhảy như điên dại. Trong tiếng nhạc, trong ánh đèn màu laser sáng tới trắng, xanh, đỏ, vàng mắt, Hạnh cảm thấy lời nói của Hoàng rất đúng. Hạnh bắt đầu mê mẩn câu "thần chú" và "điệu nhảy" của họ. Thấy Hạnh đang thích thú, Hoàng bồi thêm: "Vì đọc "thần chú" nên mới nhảy đẹp, nhảy lâu mà không biết mỏi như thế đấy". Hoàng còn phân tích: "Thần chú" làm cho cơ người nhảy dãn ra, dẻo dai hơn, nhảy mà như không nhảy, nhảy tự nhiên như bản năng mà vẫn đẹp…". Với một "nai tơ" như Hạnh, chỉ cần nghe đọc "thần chú" nhảy được đẹp, tự nhiên, lâu là mê lắm rồi. Hạnh đề xuất: "Cho mình đọc "thần chú" với nhé!". Lời nói của Hạnh chưa dứt, cả đám "nghề chơi" cười phá lên.
Đêm đó, vừa nhận tin nhắn của boy Đức, Hạnh vừa viết nhật ký: "Đọc "thần chú" mà nhảy được đẹp như thế, chắc chắn mình sẽ xin câu "thần chú" ấy bằng được để đọc và nhảy. Mình cũng thích nhảy mà. Mình thích cái điếu thuốc dài, có mùi thơm (điếu tài mà - PV) trên môi của boy Đức quá đi thôi. Nó rất phù hợp với khuôn mặt đầy chất nam tính anh ấy. Boy Đức vừa hút thuốc, mình đọc "thần chú" rồi cùng nhảy, chắc chắn cả vũ trường sẽ sáng bừng lên. Lung linh, huyền ảo, đáng yêu quá boy ơi!".