Khoảnh khắc nào lưu dấu giữa môi nhau
Nỗi xa cách xâm thực mỗi ngày không nương nhẹ
Lung chừng trên dây
Là dấu tích một ngày êm ấm
Rơi
Tàu đến rồi. Đừng ngồi giữa đường ray
Tiếng ầm ĩ xóa tan chiều ảm đạm
Chút mưa cho thêm ấm
Giữa hoang lạnh
Sương
Đêm trăng về nghe ánh sáng thở than
Không mưa gió không tiếng côn trùng rả rich
Tịch mịch
Những hẹn hò
Xa
Bước qua phố nghe trăng đến cồn cào
Lung linh giấc mộng mùa hè - tan loãng bóng nước
Này là mùa dâng kín hương phai
Bước qua. Sẽ là vực chết.
Yên
Giới hạn là sương trong
Trên lá cỏ. Lưng chừng.