Bà giáo Thái tiếp lời chồng:
- Chúng tôi đâu còn cách nào khác ngoài việc phải làm theo lời dặn lạ kỳ đó. Tôi nuôi con bé và đặt tên là Mỹ Hương, gần giống như Mỹ Hạnh con ruột mình. Một tuần sau khi sinh, tôi đưa cả hai đứa con về nhà. Nửa đêm hôm đó tui nghe có tiếng ai đó gọi ngoài cửa sổ bảo rằng phải ra gốc cây ngoài vườn, đào lấy lên hai vật mà bắt buộc phải đeo nó vào cổ tay hai đứa trẻ. Họ bảo rằng nếu để lạc mất một trong hai vật đó thì mạng sống của hai đứa trẻ sẽ bị nguy và người nuôi dưỡng chúng cũng bị ảnh hưởng!
Bà nói tới đó thì ngừng lại, có thể do hết hơi, hoặc vì lý do gì đó... Ông giáo Thái lại phải nói tiếp:
- Chính tôi là người đem cuốc ra gốc cây trúc đào ngoài vườn, đào xuống và gặp hai vật ấy. Đó là đôi vòng bằng bạc mà cháu nhìn thấy hồi nãy.
Hảo chận ngang hỏi:
- Nhưng sao trên hai chiếc vòng lại có in tên của cháu?
- Đúng là ban đầu không phải là tên của cháu đâu, mà là mang tên Trần Thiện Hữu!
Hảo hốt hoảng:
- Sao là Trần Thiện Hữu? Mà Trần Thiện Hữu nào?
Ông giáo Thái lắc đầu:
- Bác cũng không biết. Mãi về sau này khi gặp mẹ cháu, bác mới biết người đó là...
Hảo bàng hoàng:
- Có phải là ba cháu không?
Ông giáo nhẹ gật đầu:
- Rất tiếc là... đúng như vậy!
- Không thể nào!
- Chúng tôi đâu còn cách nào khác ngoài việc phải làm theo lời dặn lạ kỳ đó. Tôi nuôi con bé và đặt tên là Mỹ Hương, gần giống như Mỹ Hạnh con ruột mình. Một tuần sau khi sinh, tôi đưa cả hai đứa con về nhà. Nửa đêm hôm đó tui nghe có tiếng ai đó gọi ngoài cửa sổ bảo rằng phải ra gốc cây ngoài vườn, đào lấy lên hai vật mà bắt buộc phải đeo nó vào cổ tay hai đứa trẻ. Họ bảo rằng nếu để lạc mất một trong hai vật đó thì mạng sống của hai đứa trẻ sẽ bị nguy và người nuôi dưỡng chúng cũng bị ảnh hưởng!
Bà nói tới đó thì ngừng lại, có thể do hết hơi, hoặc vì lý do gì đó... Ông giáo Thái lại phải nói tiếp:
- Chính tôi là người đem cuốc ra gốc cây trúc đào ngoài vườn, đào xuống và gặp hai vật ấy. Đó là đôi vòng bằng bạc mà cháu nhìn thấy hồi nãy.
Hảo chận ngang hỏi:
- Nhưng sao trên hai chiếc vòng lại có in tên của cháu?
- Đúng là ban đầu không phải là tên của cháu đâu, mà là mang tên Trần Thiện Hữu!
Hảo hốt hoảng:
- Sao là Trần Thiện Hữu? Mà Trần Thiện Hữu nào?
Ông giáo Thái lắc đầu:
- Bác cũng không biết. Mãi về sau này khi gặp mẹ cháu, bác mới biết người đó là...
Hảo bàng hoàng:
- Có phải là ba cháu không?
Ông giáo nhẹ gật đầu:
- Rất tiếc là... đúng như vậy!
- Không thể nào!