'Phụ gia' nấu thạch là các loại phân bón dùng cho cây trồng và nước sông, rạch.
Sau hơn một tuần làm công nhân tại nhiều cơ sở chế
biến thạch dừa ở TP Bến Tre, phóng viên đã chứng kiến công nghệ sản xuất
thạch dừa thô bằng nguồn nước sông, rạch. "Phụ gia" nấu thạch là các
loại phân bón dùng cho cây trồng như NPK, SA, DAP.
Thấy có người xin việc làm, bà Năm, chủ cơ sở làm
thạch ngụ phường Phú Khương, TP Bến Tre, cảnh giác: "Mấy chú đã mần
thạch bao giờ chưa? Chưa mần khi nào thì kiếm nơi khác đi, chỗ tui không
nhận người lạ".
Chúng tôi liên hệ một cò tên Hoàng làm xe ôm ở bến xe
Bến Tre để nhờ dẫn mối tới một cơ sở sản xuất thạch dừa thô kế bến phà
Hàm Luông. Theo lời cò Hoàng, cơ sở này là khu sản xuất thạch dừa thô
lớn nhất nhì ở Bến Tre. Nếu không quen biết sẽ rất khó xin vào làm vì
các chủ ở đây luôn cảnh giác với người xin việc ở ngoại tỉnh.
Dù được cò Hoàng giới thiệu nhưng phải năn nỉ ỉ ôi
chúng tôi mới được bà Bảy Chí, chủ cơ sở làm thạch dừa công đoạn 2 ở ấp
Bình Công, xã Bình Phú, Bến Tre, chấp thuận vào làm.
6h sáng, khu xưởng rộng gần 400m2 nằm mép bờ sông Bến
Tre của bà Bảy đã vang rền tiếng máy nhịp lạch xạch. Kế hai bước chân,
bốn chiếc môtơ rửa thạch mốc đen quay ù ù. Tuy mới đầu sáng nhưng khắp
xưởng đã xộc lên mùi hôi thối của đống thạch ép để quá hai ngày nằm chất
thành đống. Gần đó, ở khu cắt thạch, một nhóm 15 công nhân tất bật đưa
thạch vào xắt.
Phía trên hai công nhân nam mau mắn xúc thạch vào bao
lưới. Chốc chốc lại lấy chân trần giẫm lên mớ thạch vương vãi khắp nền
gạch rồi lùa vào một góc. Quang cảnh khu xưởng nhìn nhếch nhác như bãi
chiến trường với mùi thạch thối, thạch tươi rơi vãi khắp nơi.
Nơi ngâm thạch là một bồn căng bạt hình vuông rộng
50m2. Trong bồn lõm bõm nước đục ngầu và có mùi tanh nồng. Khi chúng tôi
thắc mắc, một công nhân tên Huy đang bơm nước vào bồn nói huỵch toẹt:
“Toàn là nước sông chứ nước máy nào mà chịu cho xiết. Ở đây cơ sở nào mà
không mần vậy”. Ông Huy giải thích thêm để có thêm lợi nhuận, nhiều nơi
còn lấy nước sông, thậm chí là nước kênh rạch để nấu thạch.
Theo chúng tôi quan sát, các công đoạn ngâm thạch, xắt
thạch của cơ sở đều phải dùng một lượng nước lớn để bơm rửa. Khối lượng
nước rửa thạch và ngâm thạch một ngày lên đến hàng trăm mét khối nước.
Để có đủ nguồn nước, bà Bảy đặt hai môtơ công suất lớn cạnh bờ sông Bến
Tre, sau đó hút nước sông lên một thùng nhựa 2.000 lít. Một môtơ nữa hút
trực tiếp nước sông không qua bồn chứa. Trong cả công đoạn dài ngâm xắt
thạch, cơ sở hoàn toàn dùng nguồn nước sông để sử dụng.
Tương tự cơ sở của bà Bảy Chí, tại xưởng chế biến
thạch dừa A Lộc, ấp Mỹ An B, xã Mỹ Thạnh An chuyên mua thạch công đoạn
một về chế biến thành thạch khô cũng nhếch nhác không kém. Nguồn nước
của cơ sở sử dụng ngâm, rửa thạch cũng hoàn toàn hút từ sông Bến Tre
lên.
Cẩn thận hơn, đường ống của cơ sở A Lộc được chôn ngầm
dưới đất nối từ xưởng tới bờ sông dài gần 200m. Một công nhân cho biết
chiếc môtơ hút nước loại lớn luôn phải hoạt động hết công suất mới đủ
hút nước lên rửa thạch.
Ba ngày làm ở xưởng A Lộc, chúng tôi quan sát hầu hết
thạch đều có mùi thối nồng nặc rất khó chịu, có túi thạch đã chuyển sang
màu đen. Một vài xô nhựa đựng thạch cũ có màu xám trắng bị ruồi nhặng
bu đen đã bốc mùi chua tới nghẹt mũi.
Khi vớt thạch, chúng tôi lấy vài viên thạch trắng,
miếng nhỏ giống như thạch dừa thành phẩm, lên định ăn thử. Anh Thương,
phụ trách bốc thạch, vội quát lớn: "Ê, không ăn được đâu! Ăn vào là đứt
ruột, đi bệnh viện xúc ruột liền à nha. Thuốc tẩy và hóa chất không
đó!".
Những túi thạch dừa tươi từ 60kg ở cơ sở sau khi cắt,
ép xong chỉ còn khoảng 3-4kg. Tới khâu đóng gói, hai nữ công nhân hăng
hái dùng chân trần đạp liên hồi tới khi thạch tơi ra. Tiếp theo là dùng
tay bóp cho thạch thật nhuyễn.
Vừa bóp thạch, một công nhân nữ tên Tám vừa quay qua
chúng tôi than thở: "Bóp cái này phải mang bao tay, về rửa xà bông hoặc
comfort hàng chục lần, không thì tay còn hôi thối ba ngày chưa hết".
Khi được hỏi dấm và thuốc tẩy dùng để làm gì, bà Tám
có vẻ rành rẽ: "Dấm để tẩy trắng và khử mùi thối của thạch. Càng bỏ
nhiều thạch sẽ càng đẹp và mất đi cái mùi thối khó chịu. Còn thuốc tẩy,
nếu không có nó thì để 1- 2 ngày thạch sẽ đen thui và thối dữ lắm! Có
thuốc sẽ bảo quản được thạch 6 tháng không hề gì cả".
Theo tìm hiểu của chúng tôi, thuốc tẩy cơ sở A Lộc sử
dụng để bảo quản thạch có xuất xứ từ Trung Quốc. Thuốc có tên khoa học
là Chlorine dioxide (ClO2). Đây là loại thuốc tẩy mạnh cấm dùng để chế
biến hay bảo quản thực phẩm.
Khi tiếp xúc với anh Nhật, một trong những người quản
lý xưởng thạch dừa A Lộc lâu năm, anh phán chắc nịch: "Các cơ sở sản
xuất thạch dừa ở Bến Tre đều có chung một quy trình sản xuất. Khi nấu họ
đều cho các loại phân bón SA, NPK, DP... và hàng chục chất phụ gia
khác. Nếu phần trăm nước càng nhiều thì liều lượng phân sẽ phải bỏ nhiều
hơn".
Anh Nhật tiết lộ, nước dừa khi nấu chỉ chiếm khoảng 30%, còn lại là nước sông chiếm 70%.
Tại cơ sở nấu thạch của ông Nguyễn Văn Phương, tổ nhân
dân tự quản số 9, ấp Thuận An A, xã Mỹ Thạch An, Bến Tre, chúng tôi đã
chứng kiến quy trình nấu thạch sởn gai ốc ở đây. Cơ sở có 7 người làm,
gồm cả hai vợ chồng ông Phương.
Với hơn 5.000 khay thạch, công suất mỗi lần xuất cũng
gần 6 - 7 tấn thạch tươi giai đoạn một. Để nấu thạch luân phiên, ông
Phương mua hàng ngàn lít nước dừa khô chất đống ở góc xưởng. Những chiếc
can 30 lít cáu bẩn đựng đầy nước dừa pha giấm đã lên men mùi thum thủm.
Đến màn pha chế phụ gia, ông Phương chỉ đạo toàn bộ
công nhân đi múc thạch. Một mình ông "đạo diễn" khâu nấu nướng. Sau khi
lửa từ lò nấu đượm hồng, ông cho xả đầy nước vào chiếc bồn nấu hơn 800
lít. Nước bồn nấu chớm sôi, ông tới đống phân chất các loại phân SA,
NPK, DP, đường đen hí hoáy cân từng loại cho vào xô nhựa nhỏ.
Cứ một mẻ nấu như vậy ông cân 6kg phân NPK và phân SA,
gần nửa kg phân DP và 7kg đường đen. Ông Phương giải thích hồn nhiên:
"Phân DP là để cho thạch dừa tăng độ cô đặc lại. Còn SA và NPK sẽ giúp
miếng thạch dừa dày lên".
Thấy chúng tôi tỏ vẻ ái ngại, ông Phương cười trấn an: "Mấy loại phân này cho phép bỏ mà, đâu có sao!".
Theo quan sát của chúng tôi, đến ngày nấu thạch ông
Phương thường nấu 7 - 8 mẻ một đợt. Cứ mỗi mẻ nấu ông Phương cho 11 can
nước dừa vào nồi. Số nước còn lại ông hút trực tiếp từ con rạch ngoài
xưởng đổ vào với tỉ lệ 40% nước dừa - 60% nước rạch.
Ngoài đường nhìn vào thấy khá rõ con rạch ông dùng để
lấy nước nối với nhiều nhánh rạch nhỏ chạy khắp tổ nhân dân tự quản 07-
09, ấp Thuận An A.
Những ngày tiếp theo, tiếp xúc nhiều cơ sở nấu thạch
khác, chúng tôi ghi nhận công thức "phụ gia" đặc biệt này đều được áp
dụng cho hầu hết các cơ sở ở đây. Tại cơ sở của bà Út Tan ở tổ 3, ấp 2A,
xã Nhơn Thạnh, chúng tôi chứng kiến công đoạn nấu tương tự xưởng nấu
của ông Phương.
Tại cơ sở này, anh Toại là công nhân được tin tưởng
giao nấu thạch đang hì hục làm một mình. Bên cạnh Toại là đống phân SA,
NPK, đường đen chất thành đống cạnh lò nấu. Tới lúc pha chế, không cần
cân đong rườm rà, anh Toại chỉ cần lấy những bọc phân to tướng đã được
ông chủ để sẵn trong bọc nilông pha chút nước rồi đổ thẳng vào nồi nấu
đang sôi ục ục. Trong chốc lát, từ nồi nấu bốc hơi nước mạnh phả vào mắt
mũi chúng tôi cay xè.
Thạch dừa được ngâm rửa bằng nước sông. |
biến thạch dừa ở TP Bến Tre, phóng viên đã chứng kiến công nghệ sản xuất
thạch dừa thô bằng nguồn nước sông, rạch. "Phụ gia" nấu thạch là các
loại phân bón dùng cho cây trồng như NPK, SA, DAP.
Thấy có người xin việc làm, bà Năm, chủ cơ sở làm
thạch ngụ phường Phú Khương, TP Bến Tre, cảnh giác: "Mấy chú đã mần
thạch bao giờ chưa? Chưa mần khi nào thì kiếm nơi khác đi, chỗ tui không
nhận người lạ".
Chúng tôi liên hệ một cò tên Hoàng làm xe ôm ở bến xe
Bến Tre để nhờ dẫn mối tới một cơ sở sản xuất thạch dừa thô kế bến phà
Hàm Luông. Theo lời cò Hoàng, cơ sở này là khu sản xuất thạch dừa thô
lớn nhất nhì ở Bến Tre. Nếu không quen biết sẽ rất khó xin vào làm vì
các chủ ở đây luôn cảnh giác với người xin việc ở ngoại tỉnh.
Dù được cò Hoàng giới thiệu nhưng phải năn nỉ ỉ ôi
chúng tôi mới được bà Bảy Chí, chủ cơ sở làm thạch dừa công đoạn 2 ở ấp
Bình Công, xã Bình Phú, Bến Tre, chấp thuận vào làm.
Công nhân giẫm đạp cho thạch dừa thô tơi ra. |
Tre của bà Bảy đã vang rền tiếng máy nhịp lạch xạch. Kế hai bước chân,
bốn chiếc môtơ rửa thạch mốc đen quay ù ù. Tuy mới đầu sáng nhưng khắp
xưởng đã xộc lên mùi hôi thối của đống thạch ép để quá hai ngày nằm chất
thành đống. Gần đó, ở khu cắt thạch, một nhóm 15 công nhân tất bật đưa
thạch vào xắt.
Phía trên hai công nhân nam mau mắn xúc thạch vào bao
lưới. Chốc chốc lại lấy chân trần giẫm lên mớ thạch vương vãi khắp nền
gạch rồi lùa vào một góc. Quang cảnh khu xưởng nhìn nhếch nhác như bãi
chiến trường với mùi thạch thối, thạch tươi rơi vãi khắp nơi.
Nơi ngâm thạch là một bồn căng bạt hình vuông rộng
50m2. Trong bồn lõm bõm nước đục ngầu và có mùi tanh nồng. Khi chúng tôi
thắc mắc, một công nhân tên Huy đang bơm nước vào bồn nói huỵch toẹt:
“Toàn là nước sông chứ nước máy nào mà chịu cho xiết. Ở đây cơ sở nào mà
không mần vậy”. Ông Huy giải thích thêm để có thêm lợi nhuận, nhiều nơi
còn lấy nước sông, thậm chí là nước kênh rạch để nấu thạch.
Theo chúng tôi quan sát, các công đoạn ngâm thạch, xắt
thạch của cơ sở đều phải dùng một lượng nước lớn để bơm rửa. Khối lượng
nước rửa thạch và ngâm thạch một ngày lên đến hàng trăm mét khối nước.
Để có đủ nguồn nước, bà Bảy đặt hai môtơ công suất lớn cạnh bờ sông Bến
Tre, sau đó hút nước sông lên một thùng nhựa 2.000 lít. Một môtơ nữa hút
trực tiếp nước sông không qua bồn chứa. Trong cả công đoạn dài ngâm xắt
thạch, cơ sở hoàn toàn dùng nguồn nước sông để sử dụng.
Một công nhân đang pha chế phụ gia nấu thạch. |
thạch dừa A Lộc, ấp Mỹ An B, xã Mỹ Thạnh An chuyên mua thạch công đoạn
một về chế biến thành thạch khô cũng nhếch nhác không kém. Nguồn nước
của cơ sở sử dụng ngâm, rửa thạch cũng hoàn toàn hút từ sông Bến Tre
lên.
Cẩn thận hơn, đường ống của cơ sở A Lộc được chôn ngầm
dưới đất nối từ xưởng tới bờ sông dài gần 200m. Một công nhân cho biết
chiếc môtơ hút nước loại lớn luôn phải hoạt động hết công suất mới đủ
hút nước lên rửa thạch.
Ba ngày làm ở xưởng A Lộc, chúng tôi quan sát hầu hết
thạch đều có mùi thối nồng nặc rất khó chịu, có túi thạch đã chuyển sang
màu đen. Một vài xô nhựa đựng thạch cũ có màu xám trắng bị ruồi nhặng
bu đen đã bốc mùi chua tới nghẹt mũi.
Khi vớt thạch, chúng tôi lấy vài viên thạch trắng,
miếng nhỏ giống như thạch dừa thành phẩm, lên định ăn thử. Anh Thương,
phụ trách bốc thạch, vội quát lớn: "Ê, không ăn được đâu! Ăn vào là đứt
ruột, đi bệnh viện xúc ruột liền à nha. Thuốc tẩy và hóa chất không
đó!".
Những túi thạch dừa tươi từ 60kg ở cơ sở sau khi cắt,
ép xong chỉ còn khoảng 3-4kg. Tới khâu đóng gói, hai nữ công nhân hăng
hái dùng chân trần đạp liên hồi tới khi thạch tơi ra. Tiếp theo là dùng
tay bóp cho thạch thật nhuyễn.
Nước dừa lên men dùng để nấu thạch. |
chúng tôi than thở: "Bóp cái này phải mang bao tay, về rửa xà bông hoặc
comfort hàng chục lần, không thì tay còn hôi thối ba ngày chưa hết".
Khi được hỏi dấm và thuốc tẩy dùng để làm gì, bà Tám
có vẻ rành rẽ: "Dấm để tẩy trắng và khử mùi thối của thạch. Càng bỏ
nhiều thạch sẽ càng đẹp và mất đi cái mùi thối khó chịu. Còn thuốc tẩy,
nếu không có nó thì để 1- 2 ngày thạch sẽ đen thui và thối dữ lắm! Có
thuốc sẽ bảo quản được thạch 6 tháng không hề gì cả".
Theo tìm hiểu của chúng tôi, thuốc tẩy cơ sở A Lộc sử
dụng để bảo quản thạch có xuất xứ từ Trung Quốc. Thuốc có tên khoa học
là Chlorine dioxide (ClO2). Đây là loại thuốc tẩy mạnh cấm dùng để chế
biến hay bảo quản thực phẩm.
Khi tiếp xúc với anh Nhật, một trong những người quản
lý xưởng thạch dừa A Lộc lâu năm, anh phán chắc nịch: "Các cơ sở sản
xuất thạch dừa ở Bến Tre đều có chung một quy trình sản xuất. Khi nấu họ
đều cho các loại phân bón SA, NPK, DP... và hàng chục chất phụ gia
khác. Nếu phần trăm nước càng nhiều thì liều lượng phân sẽ phải bỏ nhiều
hơn".
Anh Nhật tiết lộ, nước dừa khi nấu chỉ chiếm khoảng 30%, còn lại là nước sông chiếm 70%.
Tại cơ sở nấu thạch của ông Nguyễn Văn Phương, tổ nhân
dân tự quản số 9, ấp Thuận An A, xã Mỹ Thạch An, Bến Tre, chúng tôi đã
chứng kiến quy trình nấu thạch sởn gai ốc ở đây. Cơ sở có 7 người làm,
gồm cả hai vợ chồng ông Phương.
Thuốc tẩy (ClO2) được dùng để tẩy trắng thạch dừa thô. |
gần 6 - 7 tấn thạch tươi giai đoạn một. Để nấu thạch luân phiên, ông
Phương mua hàng ngàn lít nước dừa khô chất đống ở góc xưởng. Những chiếc
can 30 lít cáu bẩn đựng đầy nước dừa pha giấm đã lên men mùi thum thủm.
Đến màn pha chế phụ gia, ông Phương chỉ đạo toàn bộ
công nhân đi múc thạch. Một mình ông "đạo diễn" khâu nấu nướng. Sau khi
lửa từ lò nấu đượm hồng, ông cho xả đầy nước vào chiếc bồn nấu hơn 800
lít. Nước bồn nấu chớm sôi, ông tới đống phân chất các loại phân SA,
NPK, DP, đường đen hí hoáy cân từng loại cho vào xô nhựa nhỏ.
Cứ một mẻ nấu như vậy ông cân 6kg phân NPK và phân SA,
gần nửa kg phân DP và 7kg đường đen. Ông Phương giải thích hồn nhiên:
"Phân DP là để cho thạch dừa tăng độ cô đặc lại. Còn SA và NPK sẽ giúp
miếng thạch dừa dày lên".
Thấy chúng tôi tỏ vẻ ái ngại, ông Phương cười trấn an: "Mấy loại phân này cho phép bỏ mà, đâu có sao!".
Theo quan sát của chúng tôi, đến ngày nấu thạch ông
Phương thường nấu 7 - 8 mẻ một đợt. Cứ mỗi mẻ nấu ông Phương cho 11 can
nước dừa vào nồi. Số nước còn lại ông hút trực tiếp từ con rạch ngoài
xưởng đổ vào với tỉ lệ 40% nước dừa - 60% nước rạch.
Ngoài đường nhìn vào thấy khá rõ con rạch ông dùng để
lấy nước nối với nhiều nhánh rạch nhỏ chạy khắp tổ nhân dân tự quản 07-
09, ấp Thuận An A.
Những ngày tiếp theo, tiếp xúc nhiều cơ sở nấu thạch
khác, chúng tôi ghi nhận công thức "phụ gia" đặc biệt này đều được áp
dụng cho hầu hết các cơ sở ở đây. Tại cơ sở của bà Út Tan ở tổ 3, ấp 2A,
xã Nhơn Thạnh, chúng tôi chứng kiến công đoạn nấu tương tự xưởng nấu
của ông Phương.
Tại cơ sở này, anh Toại là công nhân được tin tưởng
giao nấu thạch đang hì hục làm một mình. Bên cạnh Toại là đống phân SA,
NPK, đường đen chất thành đống cạnh lò nấu. Tới lúc pha chế, không cần
cân đong rườm rà, anh Toại chỉ cần lấy những bọc phân to tướng đã được
ông chủ để sẵn trong bọc nilông pha chút nước rồi đổ thẳng vào nồi nấu
đang sôi ục ục. Trong chốc lát, từ nồi nấu bốc hơi nước mạnh phả vào mắt
mũi chúng tôi cay xè.
Tuổi Trẻ