cảm giác khi thích 1 người, thật thú vị, đứg từ xa nhìn họ, lẳg lặg cười khi họ vui, đc quyền mơ mộng vô số điều...
cảm giác khi thích 1 người , dù họ chỉ hỏi thăm 1 câu đơn giản thôi, cũg đã thấy hp vì đc wan tâm rồi...
cảm giác khi thích 1 người, chẳg dám nói ra, cứ phải dối lòg rằg mìh ko thích, vì sợ trèo cao rồi lại té đau...
cảm giác khi thích 1 người, khi họ hp thì mìh cũg hp........
cảm giác khi thích 1 người, hình ảnh người đó cứ hiện lên..... càng cố quên lại càng nhớ......
cảm giác khi thích 1 người, ... cứ ngỡ yh người đó sáng lên......cứ ngỡ dt như có tin nhắn......Nhưng rồi cũg chỉ là ảo giác...
cảm giác khi thích 1 người, có lẽ đây chỉ là 1 thứ tìh cảm nhất thời, bồg bột, nhưg muốn trân trọg nó, dẫu cho nó là 1 thứ hp mog mah, nhưg ít nhất nó cũg như 1 độg lực nho nhỏ...
*****...nhưg dù gì đó cũg chỉ là "thích" mà thôi...*****
cảm giác khi thích đơn phươg 1 ng`, lòg cứ tự hỏi ngta có thích mìh ko, có đag nhớ đến mìh ko...?!? Thật con nít, nhưg nhữg suy nghĩ con nít đó lại giúp tôi hiểu vết thươg lòg mìh..... Và rồi
Ước.....được ngắm nhìn ai đó.....
Ước.....được nge giọng nói đó.....
Ước.....mình sẽ nhớ mãi.....nhưg rồi lại mog nó wên mau......
Ước.....Ước.....mọi người sẽ luôn vui vẻ và hp......
Nhớ.
Ừ thì nhớ đấy
Nhận thì nhận, có gì mà ngại.
Nhưng mà chẳng thích nhớ chút nào.
Cả ngày luẩn quẩn quanh việc chờ tin nhắn, đọc tin, cười 1 mình, rồi nghĩ ngợi linh tinh, tưởng tượng lung tung.
Không thích như thế.
Ghét phải nhớ.
Vì nhớ nghĩa là xa, nghĩa là không gặp.
Mà gặp xong về lại nhớ hơn.
Chẳng thà đừng gặp.
Nghĩa là sao?
Nghĩa là không gặp nữa, không quen nữa, không biết nữa, để không phải nhớ nữa.
Nhưng mà không làm được...........
* * *
cảm giác khi thích 1 người , dù họ chỉ hỏi thăm 1 câu đơn giản thôi, cũg đã thấy hp vì đc wan tâm rồi...
cảm giác khi thích 1 người, chẳg dám nói ra, cứ phải dối lòg rằg mìh ko thích, vì sợ trèo cao rồi lại té đau...
cảm giác khi thích 1 người, khi họ hp thì mìh cũg hp........
cảm giác khi thích 1 người, hình ảnh người đó cứ hiện lên..... càng cố quên lại càng nhớ......
cảm giác khi thích 1 người, ... cứ ngỡ yh người đó sáng lên......cứ ngỡ dt như có tin nhắn......Nhưng rồi cũg chỉ là ảo giác...
cảm giác khi thích 1 người, có lẽ đây chỉ là 1 thứ tìh cảm nhất thời, bồg bột, nhưg muốn trân trọg nó, dẫu cho nó là 1 thứ hp mog mah, nhưg ít nhất nó cũg như 1 độg lực nho nhỏ...
*****...nhưg dù gì đó cũg chỉ là "thích" mà thôi...*****
cảm giác khi thích đơn phươg 1 ng`, lòg cứ tự hỏi ngta có thích mìh ko, có đag nhớ đến mìh ko...?!? Thật con nít, nhưg nhữg suy nghĩ con nít đó lại giúp tôi hiểu vết thươg lòg mìh..... Và rồi
Ước.....được ngắm nhìn ai đó.....
Ước.....được nge giọng nói đó.....
Ước.....mình sẽ nhớ mãi.....nhưg rồi lại mog nó wên mau......
Ước.....Ước.....mọi người sẽ luôn vui vẻ và hp......
Nhớ.
Ừ thì nhớ đấy
Nhận thì nhận, có gì mà ngại.
Nhưng mà chẳng thích nhớ chút nào.
Cả ngày luẩn quẩn quanh việc chờ tin nhắn, đọc tin, cười 1 mình, rồi nghĩ ngợi linh tinh, tưởng tượng lung tung.
Không thích như thế.
Ghét phải nhớ.
Vì nhớ nghĩa là xa, nghĩa là không gặp.
Mà gặp xong về lại nhớ hơn.
Chẳng thà đừng gặp.
Nghĩa là sao?
Nghĩa là không gặp nữa, không quen nữa, không biết nữa, để không phải nhớ nữa.
Nhưng mà không làm được...........
* * *