Chương 4
NGÀY ÐẦU TIÊN VÀO LỚP HỌC TRÚC MANG tâm trạng rụt rè như một học sinh mới theo chân mẹ lần đầu tiên bước tới cổng trường.Trúc đã đứng trước tấm gương tủ rất lâu ,ngắm nghía lại mình.Sau những ngày nghỉ hè ở biển ,Trúc thật lạ lùng trong gương ,nước da đen dòn ,rám nắng,khoẻ mạnh.Hôm qua đi phố Trúc đã nhắm mắt leo lên bàn cân của một người cân sức khoẻ bên lề đường và thấy mình tăng được 2 ký lô là mập rồi đấy.Sáng nay thấy chiếc áo hơi chật ,tự nhiên Trúc có cảm giác gương mặt mình đầy đặn hơn ,tròn trịa hơn thường ngày.Quả thật ,sau kỳ nghỉ hè ở biến ,Trúc có những đối thay mà khi nhìn vào gương Trúc mới nhận ra với một chút hoáng hốt.
Và tụi bạn Trúc cũng chỉ chờ có thế.Khi thấy Trúc đẩy chiếc Babetta vào cổng trường ,cả ba nhỏ trong nhóm đã ào ra reo lên.Nhỏ Minh Ánh reo to nhất :
- Eo ơi ,nhỏ Thuỷ Trúc đây sao ,tưởng công chúa con vua Thuỷ Tề lên măt. đất chứ.
Trúc gởi xe xong ra đứng chung với nhóm ,cô chớp đôi mắt có đuôi dài hỏi Minh Ánh :
- Tại sao lại gọi là công chúa con vua Thủy Tề ?
- Vì nước da nhỏ đã rám hồng nắng biến như đã sinh ra từ biến chứ còn sao với trăng gì nữa ?
Bích Hồng nắn bờ vai mềm mại cúa Trúc nheo mắt cười :
- Tăng mấy ký lô mà mập thế ?
- 2 ký.
- Ăn trúng cái gì mà mập dữ vậy nhỏ ?- Khánh Huệ chen vào.
- Ăn trúng cái bánh tráng ướp nước cốt dừa chứ sao - Trúc cười đáp.
- Sao đi lặng lẽ mà về cũng lặng lẽ thế ,quà xứ biển đâu ?
- Ai biểu quí vị không tới ngay ,bây giờ thì còn gì nữa đâu mà hỏi.
- Như vậy nhỏ còn nợ bạn bè nhiều lắm đấy.
- Giờ ra chơi trả nợ được không?
- Ðược.Con người lịch sự phải vậy ,không nên mắc nợ khó coi - Khánh Huệ cười.
Bích Hồng kéo Thuỷ Trúc về một góc sân nói :
- Bàn của mình có thêm một nhỏ nữa ,cũng tên Ánh nhưng lót chữ Hồng.
- Hồng Ánh à ?
- Ðúng vậy ,con nhỏ ngó cũng kiêu kỳ lắm.
- Tên cũng được đấy nhưng mặt mũi sao ?
- Xinh lắm.
- Còn chuyện gì mới nữa không ?
- Ngoài ra thầy dạy môn Văn năm nay của mình là một người có cái lỗ mũi đỏ tự nhiên.
- Lỗ mũi đỏ ?
- Ðúng thế ,giống như trái cà chua chín tới.Chẳng hiếu sao kỳ vậy ?
- Ông ấy dạy ra sao ?
- Có học giờ nào đâu mà biết......Lúc nãy cả nhóm đi "thám thính " dưới văn phòng ,thây ống ấy cũng được ,chỉ có điều đặc biệt ấy là đáng nói thôi.
- Suốt mùa hè Bích Hồng không đi chơi đâu à ?
- Có rãnh rang gì đâu mà đi chơi.Bích Hồng phải ở nhà lo phụ giúp gia đình.mùa hè đối với Bích hồng thật là...thê thảm.
NGÀY ÐẦU TIÊN VÀO LỚP HỌC TRÚC MANG tâm trạng rụt rè như một học sinh mới theo chân mẹ lần đầu tiên bước tới cổng trường.Trúc đã đứng trước tấm gương tủ rất lâu ,ngắm nghía lại mình.Sau những ngày nghỉ hè ở biển ,Trúc thật lạ lùng trong gương ,nước da đen dòn ,rám nắng,khoẻ mạnh.Hôm qua đi phố Trúc đã nhắm mắt leo lên bàn cân của một người cân sức khoẻ bên lề đường và thấy mình tăng được 2 ký lô là mập rồi đấy.Sáng nay thấy chiếc áo hơi chật ,tự nhiên Trúc có cảm giác gương mặt mình đầy đặn hơn ,tròn trịa hơn thường ngày.Quả thật ,sau kỳ nghỉ hè ở biến ,Trúc có những đối thay mà khi nhìn vào gương Trúc mới nhận ra với một chút hoáng hốt.
Và tụi bạn Trúc cũng chỉ chờ có thế.Khi thấy Trúc đẩy chiếc Babetta vào cổng trường ,cả ba nhỏ trong nhóm đã ào ra reo lên.Nhỏ Minh Ánh reo to nhất :
- Eo ơi ,nhỏ Thuỷ Trúc đây sao ,tưởng công chúa con vua Thuỷ Tề lên măt. đất chứ.
Trúc gởi xe xong ra đứng chung với nhóm ,cô chớp đôi mắt có đuôi dài hỏi Minh Ánh :
- Tại sao lại gọi là công chúa con vua Thủy Tề ?
- Vì nước da nhỏ đã rám hồng nắng biến như đã sinh ra từ biến chứ còn sao với trăng gì nữa ?
Bích Hồng nắn bờ vai mềm mại cúa Trúc nheo mắt cười :
- Tăng mấy ký lô mà mập thế ?
- 2 ký.
- Ăn trúng cái gì mà mập dữ vậy nhỏ ?- Khánh Huệ chen vào.
- Ăn trúng cái bánh tráng ướp nước cốt dừa chứ sao - Trúc cười đáp.
- Sao đi lặng lẽ mà về cũng lặng lẽ thế ,quà xứ biển đâu ?
- Ai biểu quí vị không tới ngay ,bây giờ thì còn gì nữa đâu mà hỏi.
- Như vậy nhỏ còn nợ bạn bè nhiều lắm đấy.
- Giờ ra chơi trả nợ được không?
- Ðược.Con người lịch sự phải vậy ,không nên mắc nợ khó coi - Khánh Huệ cười.
Bích Hồng kéo Thuỷ Trúc về một góc sân nói :
- Bàn của mình có thêm một nhỏ nữa ,cũng tên Ánh nhưng lót chữ Hồng.
- Hồng Ánh à ?
- Ðúng vậy ,con nhỏ ngó cũng kiêu kỳ lắm.
- Tên cũng được đấy nhưng mặt mũi sao ?
- Xinh lắm.
- Còn chuyện gì mới nữa không ?
- Ngoài ra thầy dạy môn Văn năm nay của mình là một người có cái lỗ mũi đỏ tự nhiên.
- Lỗ mũi đỏ ?
- Ðúng thế ,giống như trái cà chua chín tới.Chẳng hiếu sao kỳ vậy ?
- Ông ấy dạy ra sao ?
- Có học giờ nào đâu mà biết......Lúc nãy cả nhóm đi "thám thính " dưới văn phòng ,thây ống ấy cũng được ,chỉ có điều đặc biệt ấy là đáng nói thôi.
- Suốt mùa hè Bích Hồng không đi chơi đâu à ?
- Có rãnh rang gì đâu mà đi chơi.Bích Hồng phải ở nhà lo phụ giúp gia đình.mùa hè đối với Bích hồng thật là...thê thảm.