- Thái Tuấn nhếch môi:
- Con đang suy nghĩ, nên hay khong nên nói cho mẹ biêt'' chuyện này
- Bà Tâm An lo lắng:
- Tuan à, con biêt'' sức khỏe của mẹ, làm ơn có gì thì nói mau ra, lấp lửng thế này mẹ khó thở lắm
- Thái Tuấn bình thản:
Dù khong tin, mẹ cũng đừng la hét . Bởi chính con tận mắt thấy, con còn khong muốn tin . Hồi trưa này, tụi bạn con sau khi nhậu ở công ty, vì chúng con vừa ký than`h côgn một hợp đồng với nhật bản . Nên cả bọn kéo nhau đến nhà hàng Karaoke máy lạnh Diễm Diễm . Tại nơi này, con đã thấy Vân Phượng vừa hát vừa làm tình với 1 gã đàn o6ng . Hắn tên là Vũ Sơn, môt. tên chuyên cò mồi dẫn dăt'' gái cho khách . Con biêt'' duoc là nhờ có nguoi kể . Họ còn nói nhà hàng ấy Vân Phượng có riêng môt. phògn thuê bao dài hạn
- Bà Tâm An tái mặt:
- Con... con khong nhìn lầm chứ ?
- Thái Tuấn lạnh lùng:
- Khong thể mẹ ạ . Biêt'' nói mẹ sẽ khong tin con đã phải ra ngoài mua một chiếc máy ảnh, nhờ đó con ghi lại tất cả hình ảnh của họ . Mẹ muốn xem khong ?
- Bà Tâm An ngập ngừng:
- Mẹ .. thôi, mẹ khong muốn xem những tấm hình xấu xa ấy . Coi như mẹ đã nhìn lầm nguoi mất rồi
- Ôm đầu, bà Tâm An ứa nước mắt . Tận đáy lòng mình, bà vẫn khong muốn một kết cục như thế xảy ra . Dù sao Vân Phượng cũng có môt. dĩ vãng thât. tốt . Bà yêu thương con bé bằng dĩ vãng ấy
- Tuan ơi ! Có khi nào, Vân Phượng vì giận con, nen nó buông thả đời nó khong con ? Mẹ thật chẳng an tâm, khi con bé gặp cảnh đau đớn ấy
- Thái Tuấn kêu lên:
- Mẹ ! Con nghĩ giữa cô ấy và Vũ Sơn họ đã quan hệ với nhau từ rất lâu rồi, bởi nguoi ta nói cho con biết, nhà hàng ấy giống ngôi nhà thứ hai của Vân Phượng
- Cuoi khẩy, Thái Tuấn hạ giọng:
- Con chỉ muốn nói để mẹ biết, Và từ nay đừng ép buộc con những điều con khong thích . Con thú thât. với mẹ, nếu con chỉ đùa cợt Vân Phượng, thì cô ấy đã tan nát với con lâu rồi . Con đang tự trách mình đã giữ gìn cho cô ấy, để rồi cổ đem vât'' đời mình xuốgn bùn nhơ, là đúng hay sai hả me.
- Bà Tâm An lắc đầu:
- Mẹ sai rồi ! Mẹ thât. sự đã khong còn tỉnh táo để nhận đuoc điều đúng sai ở cuộc sống này . Mẹ xin lỗi đã o ép con mấy năm nay . Tuan, con khong buồn mẹ chứ ?
- Thái Tuấn ôm vai mẹ:
- Con đâu dám trách hờn mẹ . Con khong nghe lời mẹ, để mẹ buồn con đã là đứa con có lỗi . Nhưgn con phải cãi lời mẹ, vì con khong muốn môt. kêt'' cục cay đắng . Mẹ về phòng nghỉ cho khỏe, đừng nghĩ gì cả . Nỗi buồn đau nào cũng sẽ đuoc thời gian rửa xoá dùm mẹ ạ . Mai môt'' con nhât'' dịnh dẫn về cho mẹ môt. cô dâu hêt'' mưc. đoan trang, hiền thục, mẹ chịu khogn ?
- Bà Tâm An lặgn lẽ gât. đầu, máu chảy ruôt. mềm, có lý đâu bà lại muốn con trai bà mãi lận đận lao đao
- Bà muốn nhân dịp này nói cho Thái Tuấn nghe chuyện về đứa em cùng cha khác mẹ của nó . Nhưng rồi bà lại im lặng, bà muốn sóng gió đuoc bình yên trở lại.
- Con đang suy nghĩ, nên hay khong nên nói cho mẹ biêt'' chuyện này
- Bà Tâm An lo lắng:
- Tuan à, con biêt'' sức khỏe của mẹ, làm ơn có gì thì nói mau ra, lấp lửng thế này mẹ khó thở lắm
- Thái Tuấn bình thản:
Dù khong tin, mẹ cũng đừng la hét . Bởi chính con tận mắt thấy, con còn khong muốn tin . Hồi trưa này, tụi bạn con sau khi nhậu ở công ty, vì chúng con vừa ký than`h côgn một hợp đồng với nhật bản . Nên cả bọn kéo nhau đến nhà hàng Karaoke máy lạnh Diễm Diễm . Tại nơi này, con đã thấy Vân Phượng vừa hát vừa làm tình với 1 gã đàn o6ng . Hắn tên là Vũ Sơn, môt. tên chuyên cò mồi dẫn dăt'' gái cho khách . Con biêt'' duoc là nhờ có nguoi kể . Họ còn nói nhà hàng ấy Vân Phượng có riêng môt. phògn thuê bao dài hạn
- Bà Tâm An tái mặt:
- Con... con khong nhìn lầm chứ ?
- Thái Tuấn lạnh lùng:
- Khong thể mẹ ạ . Biêt'' nói mẹ sẽ khong tin con đã phải ra ngoài mua một chiếc máy ảnh, nhờ đó con ghi lại tất cả hình ảnh của họ . Mẹ muốn xem khong ?
- Bà Tâm An ngập ngừng:
- Mẹ .. thôi, mẹ khong muốn xem những tấm hình xấu xa ấy . Coi như mẹ đã nhìn lầm nguoi mất rồi
- Ôm đầu, bà Tâm An ứa nước mắt . Tận đáy lòng mình, bà vẫn khong muốn một kết cục như thế xảy ra . Dù sao Vân Phượng cũng có môt. dĩ vãng thât. tốt . Bà yêu thương con bé bằng dĩ vãng ấy
- Tuan ơi ! Có khi nào, Vân Phượng vì giận con, nen nó buông thả đời nó khong con ? Mẹ thật chẳng an tâm, khi con bé gặp cảnh đau đớn ấy
- Thái Tuấn kêu lên:
- Mẹ ! Con nghĩ giữa cô ấy và Vũ Sơn họ đã quan hệ với nhau từ rất lâu rồi, bởi nguoi ta nói cho con biết, nhà hàng ấy giống ngôi nhà thứ hai của Vân Phượng
- Cuoi khẩy, Thái Tuấn hạ giọng:
- Con chỉ muốn nói để mẹ biết, Và từ nay đừng ép buộc con những điều con khong thích . Con thú thât. với mẹ, nếu con chỉ đùa cợt Vân Phượng, thì cô ấy đã tan nát với con lâu rồi . Con đang tự trách mình đã giữ gìn cho cô ấy, để rồi cổ đem vât'' đời mình xuốgn bùn nhơ, là đúng hay sai hả me.
- Bà Tâm An lắc đầu:
- Mẹ sai rồi ! Mẹ thât. sự đã khong còn tỉnh táo để nhận đuoc điều đúng sai ở cuộc sống này . Mẹ xin lỗi đã o ép con mấy năm nay . Tuan, con khong buồn mẹ chứ ?
- Thái Tuấn ôm vai mẹ:
- Con đâu dám trách hờn mẹ . Con khong nghe lời mẹ, để mẹ buồn con đã là đứa con có lỗi . Nhưgn con phải cãi lời mẹ, vì con khong muốn môt. kêt'' cục cay đắng . Mẹ về phòng nghỉ cho khỏe, đừng nghĩ gì cả . Nỗi buồn đau nào cũng sẽ đuoc thời gian rửa xoá dùm mẹ ạ . Mai môt'' con nhât'' dịnh dẫn về cho mẹ môt. cô dâu hêt'' mưc. đoan trang, hiền thục, mẹ chịu khogn ?
- Bà Tâm An lặgn lẽ gât. đầu, máu chảy ruôt. mềm, có lý đâu bà lại muốn con trai bà mãi lận đận lao đao
- Bà muốn nhân dịp này nói cho Thái Tuấn nghe chuyện về đứa em cùng cha khác mẹ của nó . Nhưng rồi bà lại im lặng, bà muốn sóng gió đuoc bình yên trở lại.