Chương 9
Đang chăm chú theo dõi tập phim "nỗi lòng thấu trời xanh" của Trung Quốc, được chiếu trên tivi . bà Tâm An vội bấm volume và đứng lên mở cửa phòng khách
- Bà ngạc nhiên đến sựng người:
- Chú... út ! Chú từ đâu về đây vậy ?
Ông Bảy Hoàn cười lớn:
- Tưởng chị không còn nhận ra thằng em này nữa chứ
- Bà Tâm An bối rối:
- Chú ngồi xuống đi . chị em ở chung nhà với nhau cả ba năm trời . Có đâu tôi lại quên chú được . Độ này chú trẻ và khỏe hơn hồi xưa . Gặp ngoài đường ắt khó nhận ra chú
- Ông Bảy Hoàn nhìn quanh:
- Thằng Tuấn không có nhà hả chị ?
- Bà Tâm An chép miệng:
- Chú Út uống nước đi . Nó đi suốt ngày chú ơi . Nhiều khi tôi muốn tìm nó, phải dùng máy điện thoại gọi, nó mới về
- Ông Bảy Hoàn cười cười:
- Tụi trẻ bây giờ khác xa thời chị em mình . Công việc làm ăn của nó tốt không chị hai ?
- Bà Tâm An gật đầu:
- Chị nghe thằng Tuấn nói, hàng vải luạ của công ty nó dệt ra rất được khách hàng ưa chuộng . Nhất là loại vải trắng dùng may áo dài nữ sinh
- ÔNg Bảy Hoàn gật gù:
- Ở hà nội, em có nghe các doanh nghiệp nhắc đến tênThái Tuấn . Sau này mới biết nó là cháu mình . Đầu óc nó hơn hẳn lớp cha chú
- Bà Tâm An vui vẻ:
- Chú vô Sài Gòn công tác ? Hay đi du lịch
- Chị hiểu sao cũng được . Chủ yếu là em vào thăm chị . Luôn tiện hỏi thăm chị về tình hình thằng Tuấn . Nó cũng gần ba mươi tuổi . Chị đã nhắm cho nó đám nào chưa ?
- Bà Tâm An trầm ngâm:
- Chú nhắc, tôi mới nói . Tôi định hỏi con gái ông Văn Thế Nguyện cho thằng Tuấn . Hai đứa quen nhau cũng năm sáu năm rồi . Vậy mà, tôi nói chuyện nghiêm túc với Thằng Tuấn, nó cứ lửng lơ, khiến tôi tức chết được . Bây giờ chú vô đây, hay chú giúp tôi thuyết phục nó . Trước nay nó vốn nghe lời chú
- Ông Bảy Hoàn cau mày:
- Ông Thế Nguyện, phải ngày trước cùng sư đoàn với Hai không chị ?
- Bà Tâm An gật đầu:
- Thì ổng chớ ai . Tình nghĩa đồng đội cũ giữa ba thằng Tuấn với ổng . Được ổng qúy nó như con . Bây giờ ổng làm giám đốc ngân hàng phát triển công thưƠng nghiệp . Giàu có, đia. vị lắm chú ơi . Người ta chỉ duy nhất môt. đứa con gái . Con bé xinh xắn, học năm cuối học viện ngân hàng . Tương lai như thế . Chả hiểu sao thằng Tuấn không chịu
- Ông Bảy Hoàn từ tốn:
- Bọn trẻ bây giờ, không thể dùng quyền cha chú để ép chúng chuyện hôn nhân đâu chị . Như chị nói, hai đứa từng quen nhau năm sáu năm . Có lý đâu thằng Tuấn lại phụ tình người ta . Tính nết nó vốn lạnh lùng, nghiêm khắc . Em nghĩ, phải có nguyên nhân chị a.
- Bà Tâm An rầu rĩ:
Đang chăm chú theo dõi tập phim "nỗi lòng thấu trời xanh" của Trung Quốc, được chiếu trên tivi . bà Tâm An vội bấm volume và đứng lên mở cửa phòng khách
- Bà ngạc nhiên đến sựng người:
- Chú... út ! Chú từ đâu về đây vậy ?
Ông Bảy Hoàn cười lớn:
- Tưởng chị không còn nhận ra thằng em này nữa chứ
- Bà Tâm An bối rối:
- Chú ngồi xuống đi . chị em ở chung nhà với nhau cả ba năm trời . Có đâu tôi lại quên chú được . Độ này chú trẻ và khỏe hơn hồi xưa . Gặp ngoài đường ắt khó nhận ra chú
- Ông Bảy Hoàn nhìn quanh:
- Thằng Tuấn không có nhà hả chị ?
- Bà Tâm An chép miệng:
- Chú Út uống nước đi . Nó đi suốt ngày chú ơi . Nhiều khi tôi muốn tìm nó, phải dùng máy điện thoại gọi, nó mới về
- Ông Bảy Hoàn cười cười:
- Tụi trẻ bây giờ khác xa thời chị em mình . Công việc làm ăn của nó tốt không chị hai ?
- Bà Tâm An gật đầu:
- Chị nghe thằng Tuấn nói, hàng vải luạ của công ty nó dệt ra rất được khách hàng ưa chuộng . Nhất là loại vải trắng dùng may áo dài nữ sinh
- ÔNg Bảy Hoàn gật gù:
- Ở hà nội, em có nghe các doanh nghiệp nhắc đến tênThái Tuấn . Sau này mới biết nó là cháu mình . Đầu óc nó hơn hẳn lớp cha chú
- Bà Tâm An vui vẻ:
- Chú vô Sài Gòn công tác ? Hay đi du lịch
- Chị hiểu sao cũng được . Chủ yếu là em vào thăm chị . Luôn tiện hỏi thăm chị về tình hình thằng Tuấn . Nó cũng gần ba mươi tuổi . Chị đã nhắm cho nó đám nào chưa ?
- Bà Tâm An trầm ngâm:
- Chú nhắc, tôi mới nói . Tôi định hỏi con gái ông Văn Thế Nguyện cho thằng Tuấn . Hai đứa quen nhau cũng năm sáu năm rồi . Vậy mà, tôi nói chuyện nghiêm túc với Thằng Tuấn, nó cứ lửng lơ, khiến tôi tức chết được . Bây giờ chú vô đây, hay chú giúp tôi thuyết phục nó . Trước nay nó vốn nghe lời chú
- Ông Bảy Hoàn cau mày:
- Ông Thế Nguyện, phải ngày trước cùng sư đoàn với Hai không chị ?
- Bà Tâm An gật đầu:
- Thì ổng chớ ai . Tình nghĩa đồng đội cũ giữa ba thằng Tuấn với ổng . Được ổng qúy nó như con . Bây giờ ổng làm giám đốc ngân hàng phát triển công thưƠng nghiệp . Giàu có, đia. vị lắm chú ơi . Người ta chỉ duy nhất môt. đứa con gái . Con bé xinh xắn, học năm cuối học viện ngân hàng . Tương lai như thế . Chả hiểu sao thằng Tuấn không chịu
- Ông Bảy Hoàn từ tốn:
- Bọn trẻ bây giờ, không thể dùng quyền cha chú để ép chúng chuyện hôn nhân đâu chị . Như chị nói, hai đứa từng quen nhau năm sáu năm . Có lý đâu thằng Tuấn lại phụ tình người ta . Tính nết nó vốn lạnh lùng, nghiêm khắc . Em nghĩ, phải có nguyên nhân chị a.
- Bà Tâm An rầu rĩ: