Tôi nói dài dòng với Chi là tôi lên đây được vài tuần rồi, ở nhà một người cộ Tuần trước có tới đây nhưng không vào.
- Từ hôm gửi Chi ở đây mẹ có tới thăm Chi lần nào chưa?
- Mẹ có viết thư cho em thôi. Sao anh Huy biết em ở đây?
- Mẹ cho anh biết.
- Anh tới nhà Chi à?
- Không. Mẹ viết vào một miếng giấy gửi tới cho anh với những cuốn sách mẹ thưởng anh thi đỗ.
- Anh Huy học giỏi ghê.
Những hạt nước mắt đã khô trên má Chi, cô bé nghiêng đầu cười với tôi. Tôi lại thấy khóe răng khểnh xinh ơi là xinh của em dạo nào chúng tôi còn quấn quýt bên nhau. Chỉ có khác mái tóc. Tôi cùng cười với Chi:
- Anh Huy học dốt thấy mồ, nhờ Chi đấy chứ bộ.
- Em làm gì đâu nào?
- Em cầu nguyện cho anh thi đỗ.
Chi chớp chớp mắt cảm động. Tôi thèm mình chết đuối một đời trong đôi mắt nai ấy đã mấy lần. Anh thèm có một người ở bên anh suốt đời để cầu nguyện cho anh may mắn, Chi ạ.
Tôi hỏi Chi:
- Mái tóc bum bê dạo nào của em đâu rồi? Chi đưa tay ra phía sau gáy tuột sợi dây thun và lúc lắc cho tóc xổ tung ra. Mái tóc em dài vừa chấm bờ vai. Tôi nhìn em và có một chút gì xót xa lên đâu đó trong trái tim mình. Anh Chi đã có một chút gì đổi khác. Như cỏ cây, em đã lớn lên.
- Ở nhà như thế này mẹ đã phải cắt cho em hai lần rồi.
- Bây giờ Chi định để tóc dài à?
- Nhỏ Thảo nói với em vậy.
- Rồi em có bằng lòng không?
- Em đang ngần ngừ. Em đã tính viết thư về hỏi mẹ.
Tôi gật đầu:
- Bây giờ viết thư hỏi anh đi.
Chi chu môi:
- Anh trả lời chứ?
- Trả lời hỏa tốc.
Chi kéo ngọn tóc thề về ngang mắt:
- Vậy thì thư Chi viết rồi đó, anh trả lời đi.
- Từ hôm gửi Chi ở đây mẹ có tới thăm Chi lần nào chưa?
- Mẹ có viết thư cho em thôi. Sao anh Huy biết em ở đây?
- Mẹ cho anh biết.
- Anh tới nhà Chi à?
- Không. Mẹ viết vào một miếng giấy gửi tới cho anh với những cuốn sách mẹ thưởng anh thi đỗ.
- Anh Huy học giỏi ghê.
Những hạt nước mắt đã khô trên má Chi, cô bé nghiêng đầu cười với tôi. Tôi lại thấy khóe răng khểnh xinh ơi là xinh của em dạo nào chúng tôi còn quấn quýt bên nhau. Chỉ có khác mái tóc. Tôi cùng cười với Chi:
- Anh Huy học dốt thấy mồ, nhờ Chi đấy chứ bộ.
- Em làm gì đâu nào?
- Em cầu nguyện cho anh thi đỗ.
Chi chớp chớp mắt cảm động. Tôi thèm mình chết đuối một đời trong đôi mắt nai ấy đã mấy lần. Anh thèm có một người ở bên anh suốt đời để cầu nguyện cho anh may mắn, Chi ạ.
Tôi hỏi Chi:
- Mái tóc bum bê dạo nào của em đâu rồi? Chi đưa tay ra phía sau gáy tuột sợi dây thun và lúc lắc cho tóc xổ tung ra. Mái tóc em dài vừa chấm bờ vai. Tôi nhìn em và có một chút gì xót xa lên đâu đó trong trái tim mình. Anh Chi đã có một chút gì đổi khác. Như cỏ cây, em đã lớn lên.
- Ở nhà như thế này mẹ đã phải cắt cho em hai lần rồi.
- Bây giờ Chi định để tóc dài à?
- Nhỏ Thảo nói với em vậy.
- Rồi em có bằng lòng không?
- Em đang ngần ngừ. Em đã tính viết thư về hỏi mẹ.
Tôi gật đầu:
- Bây giờ viết thư hỏi anh đi.
Chi chu môi:
- Anh trả lời chứ?
- Trả lời hỏa tốc.
Chi kéo ngọn tóc thề về ngang mắt:
- Vậy thì thư Chi viết rồi đó, anh trả lời đi.