Tiếng kêu cứu tuyệt vọng trên chiếc xe bị lũ cuốn
Trời tối đen, mưa như trút nước, cậu con trai ông Lựchét lên “Bố ơi con không biết bơi" rồi bám chặt vào xe khách. Chiếc xebồng bềnh nổi trên nước rồi chìm trong dòng lũ ở Hà Tĩnh, tiếng kêu cứutắt lịm.
> Lật xe khách giữa mưa lũ, 19 người mất tích/ 19 hành khách mất tích ít cơ hội sống sót
Khuôn mặt hoảng loạn, ánh mắt vô hồn đăm chiêu nhìnra biển nước, ông Trần Đắc Lực (57 tuổi) ở Đăk Nông kể về chuyến xekhách kinh hoàng trong đêm lũ cùng nỗi đau mất con, mất cháu.
Ông Lực cùng cậu con trai út Trần Đăng Khoa (19 tuổi)và cháu họ Nguyễn Thị Thùy (17 tuổi) lên chuyến xe khách VIP có ghế nằmtừ Đăk Nông để về quê Ninh Bình làm giỗ mẹ và dự đám cưới đứa cháu họ.Dọc đường đi, cả chủ xe lẫn hành khách đều bàn tán râm ran chuyện mưalũ lịch sử ở miền Trung. Xe chạy xuyên đêm, vượt qua đoạn ngập sâu trênquốc lộ 1A từ thành phố Hà Tĩnh ra thị xã Hồng Lĩnh cũng là lúc trờigần sáng.
“Mưa như tát nước vào mặt, hành khách thiu thiu ngủ,bỗng thấy nước ập vào, xe nổi bồng bềnh rồi từ từ chìm nghỉm. Ai cũnghoảng sợ, tài xế kêu mọi người bình tĩnh để đưa xe vào làn đường. Nhiềungười bắt đầu kêu la hoảng loạn. Rồi tài xế yêu cầu mọi người đập vỡcửa kính. Ngay lập tức hàng chục cánh tay cứ đấm thình thịch vào cửanhưng không có kết quả. Khi tài xế dùng chiếc cờ lê đập được kính thìmột số người nhốn nháo chui ra ngoài”, ông Lực kể.
Sau khi chui ra khỏi xe, ông Lực kéo con trai và cháugái ra theo. Cả ba vật lộn một lúc thì cậu con trai hét lên “Bố ơi conkhông biết bơi”, cô cháu cũng than khóc “cậu ơi, cứu cháu”. Vì khôngbiết bơi nên cả hai tiếp tục chui vào xe mặc cho ông Lực quát mắng, yêucầu hai đứa chui ra ngoài.
“Sau một hồi kêu cứu nhưng bất lực, chiếc xe từ từchìm hẳn. Không còn nghe thấy tiếng hai đứa nữa, tôi lặn xuống để lôichúng ra mà không được”, ông Lực nói trong nước mắt.
Sáng 19/10, sau hai ngày chờ mong tin tức của contrai và cháu họ, ông Lực như muốn quỵ hẳn, ngồi trong phòng đợi mà cứthấp thỏm nhìn ra. Mỗi khi nghe tiếng còi hú của lực lượng cứu hộ hoặcnghe những âm thanh lạ, ông lại ngóng mắt ra ngoài để hy vọng…
Giơ bàn tay bị rách nhiều chỗ vì vật lộn với chiếc xeđể cứu con, cháu giữa dòng nước xiết, ông Lực bần thần: “Nước lớn thếnày, chúng tôi không hy vọng các cháu còn sống. Niềm an ủi duy nhất làmong tìm được chiếc xe để đưa xác người thân về quê chôn cất. Ở nhà, mẹnó và mọi người đang ngất lên ngất xuống chờ tin con”.
Mặc trời mưa, ông Trần Đăng Thế, em ruột ông Trần ĐắcLực, cứ ngồi ngoài trời đau đáu nhìn về hướng sông Lam, nơi lực lượngcứu hộ đang tìm kiếm nạn nhân. Ông Thế kể, nghe tin anh trai và haicháu gặp nạn, bỏ hết việc giỗ chạp và cưới xin, ông tức tốc bắt xe từKim Sơn (Ninh Bình) vào Nghi Xuân (Hà Tĩnh), đến 20h tối qua thì đếnnơi.
"Cả gia đình đang chờ mong gia đình anh về lo đám giỗcho mẹ tôi, sau đó lo đám cưới cho một cháu trong dòng họ, ai ngờ niềmvui sum họp bỗng chốc hóa thành nỗi đau. Khổ thân cháu tôi...", ông Thếnói, mắt đỏ ngàu vì cả đêm qua thức trắng.
Trong số 19 hành khách bị dòng nước lũ cuốn theo xe,nhiều người xót xa, thương cảm cho anh Đinh Văn Lương. Vốn là tài xếcủa chiếc xe trên nhưng hôm đó anh Lương bị ốm, phải nằm ở hàng ghếphía sau, nhường cho người khác lái. Khi xe bị trôi, anh Lương là mộttrong những người đầu tiên bám được vào cột điện. Thấy mọi người kêu lathảm thiết, anh Lương lại nhảy xuống cứu người. Sau khi chui vào xe lôiđược một phụ nữ tới chỗ cột điện, anh tiếp tục nhảy xuống dòng nướcxiết, bơi được dăm bảy mét thì bị nước cuốn trôi rồi chìm nghỉm.
Ánh mắt đau đáu mong chờ, ông Đinh Văn Lý, chú ruộtcủa anh Lương thều thào không thành tiếng: “Nó tội lắm, 3 đứa con đangcòn nhỏ, đứa út chưa đầy một tuổi, vợ làm nông, ốm yếu suốt. Nghe tinchồng bị nạn, mấy đứa cứ khóc lên khóc xuống. Nó đã chết khi đang cứungười, giờ chỉ mong tìm được xác mà thôi”.
Sáng 19/10, tất cả thân nhân của 19 nạn nhân xấu sốđã vượt mưa lũ, có mặt ở Hà Tĩnh để chờ mong tin tức. Sau khi đăng kýthông tin ở ban chỉ đạo tìm kiếm, họ tỏa ra các khu vực của bờ sôngLam, dõi theo những chiếc thuyền cứu hộ. Mỗi khi chiếc thuyền dừng lạiở một vị trí để tìm kiếm hoặc có nhiều thuyền cùng tập trung lại mộtđiểm thì họ lại thấp thỏm đứng lên, ngồi xuống và hy vọng. Khi nhữngchiếc thuyền giãn ra, họ lại lo lắng bồn chồn…
Dòng sông Lam những ngày lũ đục ngàu, chảy xiết và đang dâng lên cuồn cuộn, những ánh mắt vô hồn vẫn cứ thấp thỏm chờ mong…
Nguyên Khoa – Nguyễn Hưng
Trời tối đen, mưa như trút nước, cậu con trai ông Lựchét lên “Bố ơi con không biết bơi" rồi bám chặt vào xe khách. Chiếc xebồng bềnh nổi trên nước rồi chìm trong dòng lũ ở Hà Tĩnh, tiếng kêu cứutắt lịm.
> Lật xe khách giữa mưa lũ, 19 người mất tích/ 19 hành khách mất tích ít cơ hội sống sót
Khuôn mặt hoảng loạn, ánh mắt vô hồn đăm chiêu nhìnra biển nước, ông Trần Đắc Lực (57 tuổi) ở Đăk Nông kể về chuyến xekhách kinh hoàng trong đêm lũ cùng nỗi đau mất con, mất cháu.
* Ảnh: Ngóng chờ người thân trên chuyến xe định mệnh |
Ông Trần Đăng Thế, em ruột ông Trần Đắc Lực, thấtthần nhìn về phía dòng sông Lam, nơi lực lượng cứu hộ đang tích cực tìmkiếm hai đứa cháu ông. |
Sau khi chui ra khỏi xe, ông Lực kéo con trai và cháugái ra theo. Cả ba vật lộn một lúc thì cậu con trai hét lên “Bố ơi conkhông biết bơi”, cô cháu cũng than khóc “cậu ơi, cứu cháu”. Vì khôngbiết bơi nên cả hai tiếp tục chui vào xe mặc cho ông Lực quát mắng, yêucầu hai đứa chui ra ngoài.
“Sau một hồi kêu cứu nhưng bất lực, chiếc xe từ từchìm hẳn. Không còn nghe thấy tiếng hai đứa nữa, tôi lặn xuống để lôichúng ra mà không được”, ông Lực nói trong nước mắt.
Sáng 19/10, sau hai ngày chờ mong tin tức của contrai và cháu họ, ông Lực như muốn quỵ hẳn, ngồi trong phòng đợi mà cứthấp thỏm nhìn ra. Mỗi khi nghe tiếng còi hú của lực lượng cứu hộ hoặcnghe những âm thanh lạ, ông lại ngóng mắt ra ngoài để hy vọng…
Giơ bàn tay bị rách nhiều chỗ vì vật lộn với chiếc xeđể cứu con, cháu giữa dòng nước xiết, ông Lực bần thần: “Nước lớn thếnày, chúng tôi không hy vọng các cháu còn sống. Niềm an ủi duy nhất làmong tìm được chiếc xe để đưa xác người thân về quê chôn cất. Ở nhà, mẹnó và mọi người đang ngất lên ngất xuống chờ tin con”.
Mặc trời mưa, ông Trần Đăng Thế, em ruột ông Trần ĐắcLực, cứ ngồi ngoài trời đau đáu nhìn về hướng sông Lam, nơi lực lượngcứu hộ đang tìm kiếm nạn nhân. Ông Thế kể, nghe tin anh trai và haicháu gặp nạn, bỏ hết việc giỗ chạp và cưới xin, ông tức tốc bắt xe từKim Sơn (Ninh Bình) vào Nghi Xuân (Hà Tĩnh), đến 20h tối qua thì đếnnơi.
"Cả gia đình đang chờ mong gia đình anh về lo đám giỗcho mẹ tôi, sau đó lo đám cưới cho một cháu trong dòng họ, ai ngờ niềmvui sum họp bỗng chốc hóa thành nỗi đau. Khổ thân cháu tôi...", ông Thếnói, mắt đỏ ngàu vì cả đêm qua thức trắng.
Nước sông Lam cuồn cuộn, đục ngàu. |
Ánh mắt đau đáu mong chờ, ông Đinh Văn Lý, chú ruộtcủa anh Lương thều thào không thành tiếng: “Nó tội lắm, 3 đứa con đangcòn nhỏ, đứa út chưa đầy một tuổi, vợ làm nông, ốm yếu suốt. Nghe tinchồng bị nạn, mấy đứa cứ khóc lên khóc xuống. Nó đã chết khi đang cứungười, giờ chỉ mong tìm được xác mà thôi”.
Sáng 19/10, tất cả thân nhân của 19 nạn nhân xấu sốđã vượt mưa lũ, có mặt ở Hà Tĩnh để chờ mong tin tức. Sau khi đăng kýthông tin ở ban chỉ đạo tìm kiếm, họ tỏa ra các khu vực của bờ sôngLam, dõi theo những chiếc thuyền cứu hộ. Mỗi khi chiếc thuyền dừng lạiở một vị trí để tìm kiếm hoặc có nhiều thuyền cùng tập trung lại mộtđiểm thì họ lại thấp thỏm đứng lên, ngồi xuống và hy vọng. Khi nhữngchiếc thuyền giãn ra, họ lại lo lắng bồn chồn…
Dòng sông Lam những ngày lũ đục ngàu, chảy xiết và đang dâng lên cuồn cuộn, những ánh mắt vô hồn vẫn cứ thấp thỏm chờ mong…
Trong số 19 người trôi theo xe khách có 11 phụ nữ, 3 trẻ em, nhỏnhất là em bé 7 tháng tuổi, già nhất là bà Phạm Thị Yên 54 tuổi ở BuônMa Thuật (Đăk Lăk). Nhiều trường hợp là người cùng gia đình như chịPhạm Thị Cúc và con gái Lê Phương Thảo; chị Đỗ Thị Lan và con gái VũThị Ánh; hai chị em Đỗ Thị Lan và Đỗ Thị Phương. |