DIỄN ĐÀN CÀ MAU
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
DIỄN ĐÀN CÀ MAU

Diễn Đàn Cà Mau - Tôi Yêu Cà Mau

Chào Mừng Bạn Đến Với Diễn Đàn Mũi Cà Mau
Chúc Các Bạn Vui Vẻ

You are not connected. Please login or register

[MF+MU]1 Litres of tears vietsub

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1[MF+MU]1 Litres of tears vietsub  Empty [MF+MU]1 Litres of tears vietsub 2010-10-22, 10:52 pm

kazu

kazu
Thành Viên Cấp 1
Thành Viên Cấp 1

[MF+MU]1 Litres of tears vietsub  TearCover
Nội dung :
Câu truyện về một cô gái tên Aya bị bệnh hiểm nghèo (thoái hóa dây sống tiểu não), nhưng cô đã sống thật hết mình cho đến khi rời xa thế giới vào tuổi 25. Những câu chuyện nhỏ hết sức cảm động và ý nghĩa trong cuốn nhật ký của Aya đã được viết ra cho đến khi cô không thể cầm nổi cây bút. Cuốn nhật ký sau đó có được biết đến ? Một lít nước mắt ( Dịch thô quá - nguyên gốc - nên dịch là Biển lệ thì hay hơn) đã bán được 1.1 triệu bản khi phát hành.
Điều mà bộ phim muốn chuyển tải nhất đó là : " By carefully depicting Aya's earnest desire to live, and the love of her family, friends, and lover, the drama, "One Liter of Tears" wishes to deliver her simple but strong message: Just being alive is such a lovely and wonderful thing."

Nên để câu này tự mọi người dịch sẽ ý nghĩa hơn.

[MF+MU]1 Litres of tears vietsub  2
Link:
###Mediafire[Vietsub]
http://www.mediafire.com/?sharekey=7...363f70255f38a0


thấy phần nè hay hay trích cho mọi người đọc
[quote]Bộ phim buồn nhất từng đc xem...Tôi đã khóc = chính những cảm xúc phát ra từ đáy lòng mình khi xem bản Tiếng Anh chứ ko đc Tiếng Việt như bây giờ...Thật xúc động...Xúc động từ đáy lòng ........
Một tác phẩm văn chương không bao giờ là đặc sắc nếu nó chỉ đơn thuần mô tả cuộc sống, hay hiện thực xã hội. Phim ảnh cũng vậy, 1 litre of tears với tôi sẽ không bao giờ là bộ phim diệu kì nếu nó đơn thuần phản ánh nổi đau của một cô bé bệnh tật...Tôi nghĩ nhà làm phim muốn xuất phát từ bức tranh hiện thực ấy để khám phá "cái hồn" của hiện thực, mà ở đây ko ai khác chính là Aya và những thông điệp mạnh mẽ về cuộc sống mà cô bé gửi gắm qua từng tập phim...

Xem phim, chúng ta được khóc, được nhìn Aya để liên tưởng đến Aya của hiện thực cách đây 30 năm, để hình dung, cảm nhận những điều không thể thấy bằng mắt, những điều không thể nghe thấy bằng tai...Khóc, nhưng những giọt nước mắt ấy không vô nghĩa, khóc để nhận ra rằng chúng ta đang sống, để hạnh phúc vì chúng ta được sống, để sống xứng đáng và sống có trách nhiệm.Mang trong mình căn bệnh nan y, "Sống", "học tập", "vui chơi" với cô bé Aya đều là những cụm từ xa xỉ. 15 tuổi, em như nụ hoa chưa nở trước cuộc đời, cuộc sống đang rộng mở, chờ đón Aya khám phá, tận hưởng...vậy mà căn bệnh quái ác đã cướp đi tất cả, mọi cánh cửa của tương lai đều đóng xập. Hãy thử tưởng tượng là tôi, là bạn? chúng ta có sợ hãi, chúng ta có từ bỏ, chúng ta có đầu hàng??? Aya sợ hãi, nhưng cô bé chưa bao giờ từ bỏ, chưa một giây một phút suy nghĩ tiêu cực. Mang trong mình căn bệnh quái ác nhưng em vẫn khát khao, vẫn mơ ước, vẫn cố gắng, Bản thân bị bệnh tật dày vò nhưng Aya vẫn muốn mình được tốt nghiệp, được đi làm, được giúp đỡ những người khác...Nhưng...cụộc đời thật nghiệt ngã, ngày qua ngày Aya lại gặp thêm những khó khăn trong việc nói và cử động, em buộc phải giã từ môn thể thao yêu thích, giã từ bạn bè, trường lớp để bó buộc bản thân trong căn phòng nhỏ bé của ngôi trường khuyết tật...

Nếu cuộc sống hành ngày của Aya gắn liền với chiếc xe lăn thì tâm hồn cô bé lại luôn hướng ra ngòai để cảm nhận sự vận động không ngừng của cuộc sống, để tự động viên khích lệ bản thân bởi "Bức tường của trường vững chắc như chính căn bệnh của tôi, nhưng khi mặt trời lên, ánh sáng cũng soi chiếu lên bức tường ấy...".Cô đơn trong trận chiến với bệnh tật Aya hiểu rằng không còn cách nào khác mình phải đối diện, phải vượt qua, Aya luôn tự mình tìm đến thứ ánh sáng kì diệu ấy, em cảm nhận được vẻ đẹp của từng đám mấy, từng cơn gió...em tự do thả hồn mình nương vào sự rung chuyển nhẹ nhàng của từng cánh hoa anh đào...Em sống và trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc sống.Còn với người xem, tôi thấy chúng ta thật hạnh phúc, trên bước đường tương lai chúng ta không cô độc, chúng ta không phải tìm cho mình một nguồn sáng...bởi hơn tất thảy những điều diệu kì, cô bé tật nguyền Aya đã thắp sáng ngọn lửa của ước mơ, của khát khao sống, Aya đã khơi dậy nghị lực và lòng can đảm ở mỗi người...ở bạn, ở tôi!

Bằng viết lại Nhật kí của mình, Aya đã đạt được ước mơ của bản thân, cô bé không chỉ làm được một việc giúp đỡ người khác mà hàng triệu triệu người đã đang và sẽ lắng nghe thông điệp sống mạnh mẽ, không từ bỏ của em. Tôi cũng vậy, tôi muốn thật nhiều người biết đến Aya, tôi muốn viết thật nhiều, thật dài những cảm xúc còn ngổn ngang trong lòng...nhưng giây phút này đây tôi chợt nhận ra rằng, sẽ không lời văn, lời thơ nào có thể diễn đạt hết cái hay, cái ý nghĩa của bộ phim cho đến khi...bạn thực sự khám phá nó
[Một tác phẩm văn chương không bao giờ là đặc sắc nếu nó chỉ đơn thuần mô tả cuộc sống, hay hiện thực xã hội. Phim ảnh cũng vậy, 1 litre of tears với tôi sẽ không bao giờ là bộ phim diệu kì nếu nó đơn thuần phản ánh nổi đau của một cô bé bệnh tật...Tôi nghĩ nhà làm phim muốn xuất phát từ bức tranh hiện thực ấy để khám phá "cái hồn" của hiện thực, mà ở đây ko ai khác chính là Aya và những thông điệp mạnh mẽ về cuộc sống mà cô bé gửi gắm qua từng tập phim...

Xem phim, chúng ta được khóc, được nhìn Aya để liên tưởng đến Aya của hiện thực cách đây 30 năm, để hình dung, cảm nhận những điều không thể thấy bằng mắt, những điều không thể nghe thấy bằng tai...Khóc, nhưng những giọt nước mắt ấy không vô nghĩa, khóc để nhận ra rằng chúng ta đang sống, để hạnh phúc vì chúng ta được sống, để sống xứng đáng và sống có trách nhiệm.Mang trong mình căn bệnh nan y, "Sống", "học tập", "vui chơi" với cô bé Aya đều là những cụm từ xa xỉ. 15 tuổi, em như nụ hoa chưa nở trước cuộc đời, cuộc sống đang rộng mở, chờ đón Aya khám phá, tận hưởng...vậy mà căn bệnh quái ác đã cướp đi tất cả, mọi cánh cửa của tương lai đều đóng xập. Hãy thử tưởng tượng là tôi, là bạn? chúng ta có sợ hãi, chúng ta có từ bỏ, chúng ta có đầu hàng??? Aya sợ hãi, nhưng cô bé chưa bao giờ từ bỏ, chưa một giây một phút suy nghĩ tiêu cực. Mang trong mình căn bệnh quái ác nhưng em vẫn khát khao, vẫn mơ ước, vẫn cố gắng, Bản thân bị bệnh tật dày vò nhưng Aya vẫn muốn mình được tốt nghiệp, được đi làm, được giúp đỡ những người khác...Nhưng...cụộc đời thật nghiệt ngã, ngày qua ngày Aya lại gặp thêm những khó khăn trong việc nói và cử động, em buộc phải giã từ môn thể thao yêu thích, giã từ bạn bè, trường lớp để bó buộc bản thân trong căn phòng nhỏ bé của ngôi trường khuyết tật...

Nếu cuộc sống hành ngày của Aya gắn liền với chiếc xe lăn thì tâm hồn cô bé lại luôn hướng ra ngòai để cảm nhận sự vận động không ngừng của cuộc sống, để tự động viên khích lệ bản thân bởi "Bức tường của trường vững chắc như chính căn bệnh của tôi, nhưng khi mặt trời lên, ánh sáng cũng soi chiếu lên bức tường ấy...".Cô đơn trong trận chiến với bệnh tật Aya hiểu rằng không còn cách nào khác mình phải đối diện, phải vượt qua, Aya luôn tự mình tìm đến thứ ánh sáng kì diệu ấy, em cảm nhận được vẻ đẹp của từng đám mấy, từng cơn gió...em tự do thả hồn mình nương vào sự rung chuyển nhẹ nhàng của từng cánh hoa anh đào...Em sống và trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc sống.Còn với người xem, tôi thấy chúng ta thật hạnh phúc, trên bước đường tương lai chúng ta không cô độc, chúng ta không phải tìm cho mình một nguồn sáng...bởi hơn tất thảy những điều diệu kì, cô bé tật nguyền Aya đã thắp sáng ngọn lửa của ước mơ, của khát khao sống, Aya đã khơi dậy nghị lực và lòng can đảm ở mỗi người...ở bạn, ở tôi!

Bằng viết lại Nhật kí của mình, Aya đã đạt được ước mơ của bản thân, cô bé không chỉ làm được một việc giúp đỡ người khác mà hàng triệu triệu người đã đang và sẽ lắng nghe thông điệp sống mạnh mẽ, không từ bỏ của em. Tôi cũng vậy, tôi muốn thật nhiều người biết đến Aya, tôi muốn viết thật nhiều, thật dài những cảm xúc còn ngổn ngang trong lòng...nhưng giây phút này đây tôi chợt nhận ra rằng, sẽ không lời văn, lời thơ nào có thể diễn đạt hết cái hay, cái ý nghĩa của bộ phim cho đến khi...bạn thực sự khám phá nó
[/quote]

Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết