DIỄN ĐÀN CÀ MAU
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
DIỄN ĐÀN CÀ MAU

Diễn Đàn Cà Mau - Tôi Yêu Cà Mau

Chào Mừng Bạn Đến Với Diễn Đàn Mũi Cà Mau
Chúc Các Bạn Vui Vẻ

Latest topics

» Chổi than công nghiệp được thiết kế để kéo dài tuổi thọ và giảm chi phí bảo trì.
by tramanh09 2024-08-26, 2:48 pm

» Tấm Bạc trượt tự bôi trơn, bạc đồng lỗ Graphite, bạc Graphite, bạc đồng tiết dầu
by tramanh09 2024-08-22, 10:23 am

» Điện trở đúc nhôm, điện trở vòng sứ, điện trở năng lượng mặt trời
by tramanh09 2024-08-19, 8:57 am

» Cung cấp các loại can nhiệt, cảm biến nhiệt, đồng hồ đo nhiệt độ
by tramanh09 2024-08-14, 9:05 am

» Tổng đại lý phân phối tấm Graphite cho nhà máy xi măng
by tramanh09 2024-08-08, 10:23 am

» Tấm graphite siêu bền - Giúp tiết kiệm chi phí và tăng năng suất
by tramanh09 2024-08-05, 11:03 am

» Tấm Bạc trượt tự bôi trơn, bạc đồng lỗ Graphite, bạc Graphite, bạc đồng tiết dầu
by tramanh09 2024-08-01, 8:22 am

» Thanh gia nhiệt Teflon, thanh gia nhiệt Titan , điện trở vòng sứ, điện trở nhiệt, tấm gia nhiệt
by tramanh09 2024-07-25, 3:02 pm

» Điện cực Graphite , Hồ điện cực, điện cực EDM, điện cực than chì, bột Graphite
by tramanh09 2024-07-18, 10:02 am

» Cung cấp các loại điện trở nhiệt đun hóa chất, đun dầu, điện trở máy ép nhựa
by tramanh09 2024-07-15, 2:47 pm

» Tổng kho nhập khẩu và phân phối chổi than, chổi than công nghiệp
by tramanh09 2024-07-10, 9:42 am

» Chổi than công nghiệp được thiết kế để kéo dài tuổi thọ và giảm chi phí bảo trì.
by tramanh09 2024-05-31, 3:54 pm


You are not connected. Please login or register

Mẹ Là Bến Đổ Đời ♫-JosKin-♫......(T.T)

2 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

๖ۣۜKin ๖ۣۜKhờ

๖ۣۜKin ๖ۣۜKhờ
Thành Viên Cấp 7
Thành Viên Cấp 7

Nếu có ai hỏi tôi “Bạn hạnh phúc nhất khi nào? ” Tôi sẽ không ngần ngại suy nghĩ mà sẽ trả lời ngay “Niềm hạnh phúc lớn nhất của tôi là còn cha, còn mẹ”.
Nếu như hạnh phúc đến với một ai đó là sự thành đạt, là tiền tài hay một thứ xa xỉ nào đó mà mình tìm kiếm được. Thì hạnh phúc lại đến bên tôi vô cùng đơn giản. Đó là khi tôi nhìn thấy sự đầm ấm của gia đình, thấy được nụ cười trìu mến và ánh mắt tin cậy mà mẹ dành cho tôi hay chỉ đơn giản là ngồi nói chuyện bâng quơ cho hết hời gian.
Tôi không cần biết cuộc sống sẽ khó khăn như thế nào. Chỉ cần tôi được sống bên gia đình và nhất là mẹ thì tôi sẽ có đủ nghị lực để vượt qua tất cả. Mẹ tần tảo sớm hôm để lo lắng cho tôi, mẹ không muốn tôi thua kém bạn bè mẹ đã hy sinh tất cả vì tôi như thế đó. Vậy mà tôi vẫn vô tư không hề biết sự khó nhọc mà mẹ đang gánh vì tôi.
Những năm tháng đi học gần nhà tôi chỉ biết, học, chơi, đua đòi mà quên mất mẹ. Tôi chỉ nhớ đến mẹ khi tôi cần mẹ giúp tôi việc gì đó. Thời gian ngoài giờ học tôi chỉ đi chơi cùng bạn thì tôi lại quên một điều quan trọng là mẹ đang ở nhà mỏi mắt chờ tôi.
Khi trưởng thành hơn tôi phải học xa nhà. Thời gian đầu tôi không quen được nhiều bạn mới, cảm giác nhớ nhà trong tôi và nhất là nhớ mẹ ngày càng mãnh liệt. Đến nỗi ngày nào tôi cũng điện về nhà để được nói chuyện với mẹ. Qua một thời gian dài, khi tôi đã quen được nhiều bạn mới, những cuộc điện thoại về của tôi thưa dần. Và hầu như là tôi không gọi về nhà chỉ khi nào “Mẹ ơi! Con hết tiền rồi! Mẹ gởi lên cho con nghe!” thì lúc đó tôi mới gọi cho mẹ. Còn không thì chỉ có mẹ gọi cho tôi.
Hôm nay, tôi có một tiết ngoại khóa ở cô nhi viện. Tôi đến đó, để giúp đở những đứa trẻ mồ côi học tập chơi đùa, hòa đồng và vui vẻ hơn với những người lạ nhất là bó được cái lòng tự ái của những em bị cha mẹ bỏ rơi.
Tôi ra đề bài để cho chúng hòa đồng và nói lên những ước mơ của chúng “ước mơ của em là gì? ” có nhiều đứa trẻ vô tư mơ ước, ước có thật nhiều tiền, ước được sống bên mẹ và biết được mặt mẹ của mình. Trong số những đứa trẻ đó thì có một em bé im lặng và đứng nép mình sau cánh cửa. Tôi lặng lẽ đến bên em, nắm thật chặt tay em và nhẹ nhàng hỏi “Sao em lại im lặng, ước mơ của em là gì? ” Khi nghe tôi hỏi nước mắt của em bắt đầu giàn giụa, em trả lời trong tiếng nói “Em ước bửa đó em đừng đi chơi mà ở nhà thì em đã có thể nhìn mặt mẹ lần cuối. Bây giờ em mong mẹ sống lại, em mong sao hồi đó em biết quý khoảng thời gian mà em được sống bên mẹ”.
Khi nghe em nói lòng tôi như hụt hẫng. Một đứa trẻ mà nó còn biết quý trọng mẹ còn tôi đã trưởng thành nhưng vẫn không biết quý khoảng thời gian được gần mẹ. Hôm nay, khi nghe em khóc, em nói mà lòng tôi như hoảng sợ tiếng khóc kia không bao lâu nữa của mình.
Tôi chợt nhớ nhiều lần mẹ muốn ăn cơm cùng tôi nhưng tôi đã lấy lí do bận học để mẹ phải thui thủi ăn cơm một mình. Tôi đã quên mắt rằng tấm thân của tôi là do mẹ mà có. Tôi là thứ quý giá nhất của mẹ và mẹ là thứ quý giá nhất của tôi. Không có gì của tôi mà không từ mẹ mà ra. Những lúc tôi ốm đau, tôi đau một nhưng mẹ đau khổ hơn tôi gắp trăm ngàn lần.
Nhiều lần tôi tự hỏi “Mẹ đã tạo cho con một đôi chân khỏe mạnh để làm gì? ” Để đôi chân khỏe mạnh đó đi xã có trở về thăm mẹ không? Hay chỉ biết viện lý do này nọ khi mẹ gợi ý tôi về thăm nhà.
Mẹ cho tôi đôi tai để lắng nghe và thấu hiểu. Nhưng đôi tai ấy lại không hề lắng nghe lời nói của mẹ mình. Khi mẹ muốn nhắc tôi việc gì tôi không những không lắng nghe mà còn trả lời “Con biết rồi, mệt quá mẹ cứ nói mãi” Tôi không biết rằng câu nói đó đã vô tình làm mẹ tôi đau lòng như thế nào? Càng nghỉ tôi càng cảm thấy thương mẹ, càng cảm thấy hối hận những tháng ngày vô ích mà tôi đã trải qua.
Các bạn có biết không? Con thuyền ra khơi khi gặp bão lớn thì tìm mọi bến đổ để neo đâu qua giông bảo. Còn mỗi con người chúng ta khi gặp những khó khăn, thử thách thì bến đổ bình yên chính là gia đình, là người mẹ tuyệt vời của mỗi chúng ta, dù chúng ta có hư hỏng, có thất bại thế nào đi chăng nữa. Thì ở bến đổ luôn có một người dang rộng vòng tay để đón chào chúng ta trở về. Vì vậy các bạn đừng đánh mất cơ hội được sống bên mẹ. Đừng để đến khi mẹ nằm bất động trên giường, đừng để trên đầu mình đội vành khăn trắng.
Đừng để đến ngày lễ Vu Lan ai đó cài cho mình một bông hồng trắng.
Đừng để hình bóng mẹ chỉ còn trên di ảnh thì lúc đó ta mới khóc những giọt nước mắt muộn màng sẽ không núi kéo được thời gian.
Đừng để rảnh mới gọi điện, mới về thăm mẹ.
Cứ có cơ hội ta phải làm ngay những điều đó vì những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ. Thời gian khắc nghiệt cứ mãi trôi cướp đi tuổi đời của mẹ chúng ta.
Nếu ngày hôm nay chúng ta không biết quý khoảng thời gian sống bên mẹ, không thương mẹ, không nghỉ đến mẹ, không giúp mẹ giặt cái áo, nấu bát cháo thì ngày mai có muốn nằm mơ cũng không làm được. Lúc đó có muốn nói “Mẹ ơi! Mẹ la con đi, mẹ đánh con đi, mẹ ngủ cùng con nhé!” cũng không có ai làm việc đó với chúng ta đâu.
Các bạn hãy trân trọng những ngày mẹ còn sống. Vì mẹ là món quà to lớn nhất mà đời dành cho mình không có một món quà nào to lớn hơn. Tiền tài, công danh, tình cảm mọi thứ đó nếu mất có thể tìm lại được. Còn mất mẹ là mất cả cuộc đời!

๖ۣۜKin ๖ۣۜKhờ

๖ۣۜKin ๖ۣۜKhờ
Thành Viên Cấp 7
Thành Viên Cấp 7

hy....bai nì rất hay và ý nghĩa nè hãy đọc y mấy tjnh ju ơi.....^^!

Yenniez shoo

Yenniez shoo
Thành Viên Cấp 7
Thành Viên Cấp 7

hay qá úp choa a nhá

๖ۣۜKin ๖ۣۜKhờ

๖ۣۜKin ๖ۣۜKhờ
Thành Viên Cấp 7
Thành Viên Cấp 7

Trâm Đa Tài đã viết:hay qá úp choa a nhá
hy...........hay qá zay mà còn hem cho cho 1 nut thank nữa......^^!

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết