Gió là một phần bản thể của tự do, là một phần của hư vô . Gió ko ảo, chỉ là ko xác định được. Tin chứ...vẫn hay tin gió sẽ nghe thấy tiếng gọi …tin chứ…tin gió ko vô tình hờ hững…tin chứ…tin gió có yêu em…
....................
Bởi thi thoảng em vẫn ngồi sau gió…yên lặng ngắm nhìn…cứ để gió đưa em bay cao hơn xa hơn khoảng trời nhỏ bé… đơn giản là fly high and far…
Nhưng đôi khi phải trốn gió…lẩn khuất sau con đường nhỏ nhìn theo gió…ko phải là ngừng yêu…mà bởi…
...
...
Gió muốn bay một mình…muốn thử cảm giác mới mẻ…gió muốn làm chong chóng quay…muốn thổi tình yêu vào những tâm hồn sống…
Kiên nhẫn...chờ đợi gió cuốn bay tất cả những xáo động vu vơ…
ngóng trông gió quay trở lại…
thầm kín 1 chút...đó có là yêu?..........
Đưa tay ra hứng trọn hư không…
thả những ích kỉ,hờn ghen đi mất…
để khi gió về…gió sẽ yêu 1 thức cảm dịu mát…
...
Ai đó làm ơn nói dùm với gió cách xếp lại tình yêu…cách mà em vẫn hay thổn thức…
Và khi ấy em dừng lại…bình tâm và suy ngẫm…là khi đó…em ngồi trên con đường kí ức…
Là em dưới 1 góc nhìn khác…trầm tư hơn…sâu kín hơn…
Em học được cách chạm tới những cơn mưa…trong em luôn khao khát ôm trọn 1 tình yêu nhẹ nhàng
Bởi em yêu gió…Yêu bầu trời ngọt lành sau cơn mưa……
Là yêu thương dạy em cách nắm chặt 2 bàn tay lại gần nhau…của gió…của em… của nụ cười…và những vui buồn sẽ gặp…
Và gió lại vế bên em…khẽ đứng cạnh em…xếp 2 thành 1 … đơn giản mà trong mát…bình yên…
Gộp những mảnh nhỏ .. xếp thành yêu thương