Thanh tra trên bộ xuống kiểm tra giờ học anh văn, ông ta ngồi bên cạnh Vova. Cô giáo mới đi dạy vì vậy rất hồi hộp.
Cô giáo:
- Bây giờ cô sẽ viết 1 câu tiếng anh lên bảng, còn các em hãy cố gắng dịch nó ra tiếng Nga.
Cô giáo đang viết dở câu thì viên phấn bị rơi, cô cúi xuống nhặt và tiếp tục viết cho hết câu.
- Và bây giờ ai sẽ dịch được câu này?
Vova lập tức giơ tay. Cô giáo thì rất run, nhìn quanh lớp nhưng ngoài Vova ra thì chẳng có ai giơ tay cả. Cô giáo đành chỉ định Vova phát biểu.
Vova:
- Giá như mà cái váy nó ngắn hơn!
- Cái gì?! Em biến ngay khỏi lớp học!
Vova thu gom sách vở xong lẩm bẩm nói ông thanh tra:
- Đã không biết thì đừng có bày trò nhắc bài!
hí sinh đầu đi vô. Ông thầy hỏi:
- "Cái nào nhanh hơn, ánh sáng hoặc âm thanh ?"
Đáp: "Tất nhiên là âm thanh !"
Hỏi: "Căn cứ vào đâu ?"
Đáp: "Khi em bật ti-vi lên... trước tiên em nghe được tiếng... sau đó mới thấy hình."
Thầy: "Rớt. Mời thí sinh kế tiếp."
Thí sinh kế đi vô và cũng bị hỏi y chang như vậy.
Đáp: "Dĩ nhiên là ánh sáng!"
Thầy (cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe câu trả lời): "Em có thể giải thích tại sao không?"
Đáp: "Khi em bật ra-đi-ô... em thấy cái đèn đi-ốt cháy sáng lên trước... sau đó mới nghe âm thanh."
Thầy: "ĐI RA! Rớt! Kêu thí sinh cuối vô!"
Lần này thầy giáo moi ra đèn pin và cái còi. Trước mặt học trò ông ta bật đèn và bấm còi cùng một lúc.
Hỏi: "Em nhận được cái gì trước: ánh sáng hoặc âm thanh?"
Đáp: "Ánh sáng."
Hỏi: "Tại sao?"
Đáp: "Dễ ợt! Đôi mắt con người nằm trước hai lỗ tai"
Cô giáo:
- Bây giờ cô sẽ viết 1 câu tiếng anh lên bảng, còn các em hãy cố gắng dịch nó ra tiếng Nga.
Cô giáo đang viết dở câu thì viên phấn bị rơi, cô cúi xuống nhặt và tiếp tục viết cho hết câu.
- Và bây giờ ai sẽ dịch được câu này?
Vova lập tức giơ tay. Cô giáo thì rất run, nhìn quanh lớp nhưng ngoài Vova ra thì chẳng có ai giơ tay cả. Cô giáo đành chỉ định Vova phát biểu.
Vova:
- Giá như mà cái váy nó ngắn hơn!
- Cái gì?! Em biến ngay khỏi lớp học!
Vova thu gom sách vở xong lẩm bẩm nói ông thanh tra:
- Đã không biết thì đừng có bày trò nhắc bài!
hí sinh đầu đi vô. Ông thầy hỏi:
- "Cái nào nhanh hơn, ánh sáng hoặc âm thanh ?"
Đáp: "Tất nhiên là âm thanh !"
Hỏi: "Căn cứ vào đâu ?"
Đáp: "Khi em bật ti-vi lên... trước tiên em nghe được tiếng... sau đó mới thấy hình."
Thầy: "Rớt. Mời thí sinh kế tiếp."
Thí sinh kế đi vô và cũng bị hỏi y chang như vậy.
Đáp: "Dĩ nhiên là ánh sáng!"
Thầy (cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe câu trả lời): "Em có thể giải thích tại sao không?"
Đáp: "Khi em bật ra-đi-ô... em thấy cái đèn đi-ốt cháy sáng lên trước... sau đó mới nghe âm thanh."
Thầy: "ĐI RA! Rớt! Kêu thí sinh cuối vô!"
Lần này thầy giáo moi ra đèn pin và cái còi. Trước mặt học trò ông ta bật đèn và bấm còi cùng một lúc.
Hỏi: "Em nhận được cái gì trước: ánh sáng hoặc âm thanh?"
Đáp: "Ánh sáng."
Hỏi: "Tại sao?"
Đáp: "Dễ ợt! Đôi mắt con người nằm trước hai lỗ tai"