DIỄN ĐÀN CÀ MAU
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
DIỄN ĐÀN CÀ MAU

Diễn Đàn Cà Mau - Tôi Yêu Cà Mau

Chào Mừng Bạn Đến Với Diễn Đàn Mũi Cà Mau
Chúc Các Bạn Vui Vẻ

You are not connected. Please login or register

Hãy cứ là những người xa lạ

2 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

¯º•¶v¶øøñ•º¯

¯º•¶v¶øøñ•º¯
Thành Viên Cấp 10
Thành Viên Cấp 10

Sẽ có những khoảnh khắc trong cuộc đời này, ta hiểu ra rằng đi qua những ngày mưa, có thể sẽ là những ngày mưa khác.

Trời Hà Nội xầm xì mưa bão, gió và không khí lạnh giăng mắc hệt như cái lạnh lùng trong chính con người em, con người anh, con người chúng ta lúc này vậy...

Em vừa trở về sau hơn một tuần dài dự hội nghị kiêm dạo phố ở Seoul. Nắng đẹp và nhẹ nhàng đến mức không một ai trên phố muốn mở ô ra che. Người ta bước đi, thảnh thơi, người ta ngồi nghỉ, đủng đỉnh. Thế nên khi chuyến bay dài gần bốn tiếng đưa em trở về, em đã ngạc nhiên quá đỗi khi những ô cửa kính thẫm mưa và ngoài trời, em đã chẳng thể nào nhìn rõ mặt người nữa.

Em lặng lẽ lấy hành lý, vẫy chiếc taxi gần nhất và trở về phòng trọ. Cảm giác cô độc xâm chiếm. Bố mẹ ở xa, chẳng thể ra đón đứa con gái nhỏ, mặc dù rất muốn. Em đã trông đợi rằng sẽ bất ngờ được thấy bóng anh ở khoang đợi. Em đã kì vọng vào điều đó, ngay cả khi tin chắc rằng anh chẳng khi nào thèm đoái hoài đến lịch trình bay của em đâu, và lòng kiêu hãnh của anh thì dư đủ để ngăn anh chạy đến ôm em mệt nhoài sau chuyến bay dài. Em biết thế, mà lòng cứ buồn rười rượi. Người tài xế hỏi em về chuyến đi, em chậm rãi kể. Ông bất ngờ hỏi lý do của sự cô đơn. Và em nổi giận vô cớ. Có đáng trách không anh?

Hãy cứ là những người xa lạ  Hbn9cel

Những tháng ngày rong ruổi trên đường phố Seoul, là những giờ phút cô đơn hơn lúc nào hết. Trên phố, dưới đường hầm, trong tàu điện ngầm, ở các trung tâm mua sắm, người ta nắm tay nhau, người ta ôm và hôn nhau. Bất kể tuổi tác, bất kể sự khác biệt màu da. Người ta yêu nhau nồng nàn như thế. Còn chúng ta thì sao hả anh?

Những trận cãi vã liên miên. Là em muốn đi và anh muốn giữ. Là em, một cô gái tung tăng và không chịu ngồi yên một chỗ. Là anh an phận với những gì đều đặn và quay vòng. Là em sôi nổi và muốn sống thật sống. Là anh điềm tĩnh và tin rằng cái gì đến cũng đến thôi. Khác nhau nhiều vậy mà chúng ta cũng đã đi bên đời nhau được bao trời mưa nắng. Là bởi chúng ta thuộc về nhau, tự trong chúng ta thuộc về nhau. Hay chỉ bởi chúng ta đã ép buộc nhau tin rằng sau cơn mưa trời sẽ lại sáng, “đi qua những ngày mưa ta mới biết yêu thêm những ngày nắng”.

Trời đã qua đêm và tảng sáng. Nhưng những làn mưa vướng vất vẫn ngăn cản tầm nhìn của em phóng từ cửa sổ căn phòng trọ. Giờ này anh đang làm gì nhỉ? Học hành, làm việc hay đã ngủi vùi. Em mở điện thoại. Không một tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ nào. Lẽ nào anh không còn quan tâm em?

Bên ngoài trời vẫn tối, giống như em đang mông lung không biết nên đi đâu về đâu, nên nghĩ về anh, về chuyện tình của chúng ta như thế nào. Có thứ gì đó đang vỡ, đau đến buốt thót mà em không sao cứu nổi, không sao nắm giữ nổi. Và anh cũng thế phải không anh?

Hãy cứ là những người xa lạ  Hbn9cel

Sẽ có những khoảnh khắc trong cuộc đời này, ta phải hiểu ra rằng đi qua những ngày mưa, có thể sẽ là những ngày mưa khác. Tia nắng hiếm hoi của mùa có thể chỉ đến khi ta đã ướt nhẹp và chẳng còn chút chờ mong nào nữa. Nhưng có gì khác biệt không anh giữa ngày mưa hôm nay, ngày mưa hôm qua và ngày mưa của sớm mai em tỉnh giấc? Cũng vẫn là mưa thôi, nhưng hẳn lòng em đã khác. Thêm chút buồn, bớt chút đau, từng chút một...

Chúng ta đã quá xa nhau, xa đến mức chuyến bay vội về nước cũng không giúp em thay đổi điều gì. Nên hãy cứ là những người xa lạ anh nhé, những người xa lạ đã từng yêu nhau...

™SAM™…VÔ CẢM…™

™SAM™…VÔ CẢM…™
Thành Viên Cấp 8
Thành Viên Cấp 8

Topic bao cao nhá :X~ :30:

Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết